Khi Tô Tô khó chịu thì cô sẽ trở thành người khá chuyên quyền độc đoán. Cái tính xấu này của cô chắc không thể nào sửa được. Người nghe cô nói, cô không giết. Người không nghe cô, cô lười giết.
Khiến Tô Tô phát điên cuồng sát mà lại không dùng dị năng, chỉ dùng hai tay để xử lý những kẻ này thì Diệp Dục chưa từng thấy từ lúc quen cô đến giờ. Lần trước, trong Xuân thành, Tô Tô lo lắng cho Tiểu Ái mà rối loạn tâm trí nhưng cũng không dùng phương thức giết người này.
Nếu như, chỉ là nếu như, những xác chết này là do Tô Tô giết thật thì chỉ có thể nói rằng Tô Tô đã ngả về hướng tiêu cực cực đoan, giết chóc vì thú vui. Tất cả các xác chết nằm trên đường đều bị đông lạnh tay chân, sau đó cầm đầu vặn cổ đến chết.
Diệp Dục cau mày, ôm Tiểu Ái đang mếu máo khóc lóc rền rĩ, “Mẹ… con cần mẹ… mẹ cơ…”
“Cha cũng cần mẹ của con. Con đừng khóc lóc nữa, giờ cha đang tìm mẹ con đây…”
Diệp Dục vừa hết cách lại vừa lo lắng. Anh bước theo hướng của các xác chết vào nhà nghỉ mát tìm, miệng an ủi Tiểu Ái đang buồn bã. Anh tìm được một cái xác đã bị đá nát mặt lẫn phần thân dưới mà cảm thấy hoa cúc căng thẳng. Nhìn cái xác thê thảm bị bầm dập toàn bộ phần dưới mà anh tái cả mặt.
“Mặt đã nát hết rồi, không nhận dạng được,” Ca Tử ngồi xổm xuống kiểm tra quần áo của xác chết nhưng không tìm được manh mối giá trị. Anh cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848927/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.