Quả nhiên thu hút zombie để cầm chân chim biến dị có tác dụng. Lúc này trên bầu trời đã bắt đầu có một ít chim biến dị, thỉnh thoảng chúng lao xuống mổ zombie bên ngoài Xuân thành, thỉnh thoảng lại tập kích nhóm Xuân Lai, vô cùng bận rộn. Chúng hoàn toàn không có thời gian đuổi theo đoàn xe của Tô Tô.
Xuân Chính Tông lặng lẽ nhìn lão già Phương Hữu Mạo, cười khinh bỉ nói: “Ông đây còn cần chú em nhắc nhở chắc? Đồ lính mới tò te!”
“Không phải ông chỉ làm lính sớm hơn tôi có một năm?”
Phương Hữu Mạo liếc mắt nhìn Xuân Chính Tông, không chờ Xuân Chính Tông cãi lại, ông đưa mắt nhìn về phía xa, nhìn Xuân Thành xinh đẹp này. Tuy nơi đây bị mạt thế phá hoại thảm hại nhưng vẫn đẹp tựa tiên cảnh giống như xưa. Vậy nên Phương Hữu Mạo thở dài nói:
“Tôi nhập ngũ chính là ở Xuân thành. Xuân Chính Tông, hai chúng ta chết ở Xuân thành coi như không có lỗi với bộ quân phục trên người.”
“Phải, tôi đã làm hết trách nhiệm của mình.”
Xuân Chính Tông gật đầu, những người không ở vị trí của bọn họ quả thực không thể hiểu chấp niệm trong lòng bọn họ, không thể hiểu vì sao bọn họ nhất định phải tử thủ Xuân thành. Đơn giản vì Xuân thành là một phần của bọn họ, bất kể là Phương Hữu Mạo hay là Xuân Chính Tông, bọn họ không phải là loại người sống chỉ để tồn tại, bọn họ có chấp nhất, có tín ngưỡng, cho nên có thể xem cái chết nhẹ tựa lông hồng.
Danh lợi trước mặt những người như họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848906/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.