“Tôi… không.” vành mắt vợ Xuân Lai ứa lệ, hai hàng nước mắt chảy xuống, “Thằng bé, có thể thằng bé chỉ sốt cảm thôi. Tô Tô, sốt cũng không thể nào nghiêm trọng đến mức không cứu được thế chứ?”
“Không!”
Tô Tô trả lời vợ Xuân Lai, trong lòng cô thực ra rất buồn bực, vẫn còn có hy vọng, chẳng lẽ Tô Tô phải nói ra những lời khẳng định như thế sao? Cô cũng từng có lúc hoảng loạn, buồn bã, đau khổ như vợ Xuân Lai. Nhưng đứa trẻ này, mặt đã tái xanh, mắt trũng sâu, nước trên người gần như bị sấy khô, có cảm giác như khô đét lại rồi.
Nếu nhìn kỹ một chút, tim của đứa trẻ này đập ngày một chậm, dù không biến thành zombie thì thân nhiệt đó cũng thấp hơn những đứa trẻ khác. Nếu cứ để đứa này trong đại bản doanh, chỉ e khi lúc nó biến thành zombie, không ngăn kịp nó sẽ cắn những đứa trẻ khác.
Người đàn ông lùn tịt ôm đứa trẻ tinh thần đang u mê rời khỏi. Đôi tay yếu ớt của đứa bé đặt trên người người đàn ông lùn tịt, càng thể hiện rõ sự bất lực và yếu đuối.
Tô Tô không có tâm tình dọn dẹp cửa thoát hiểm nên cứ ngồi nhìn đống lửa đến ngơ ngẩn trong đại bản doanh. Vợ Xuân Lai ôm miệng khóc, tiếp tục làm những việc vặt của cô. Mai Thắng Nam và Trạc Thế Giai đứng ở cạnh cầu thang im lặng nhìn bóng lưng của người đàn ông lùn tịt. Mẹ Tô chăm sóc Tiểu Ái và Thiên Tứ. Mọi người rất im lặng, không nói thêm câu nào về đứa trẻ bị ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848896/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.