Nghe lời Tô Tô nói, Mai Thắng Nam mỉm cười nhưng không nói gì. Chính xác là trong cuộc hôn nhân này, cô có quyền lựa chọn nhưng cô thầm chấp nhận. Đơn giản là vì trước mắt, Phương Thúc Ế là lựa chọn tốt nhất. Đương nhiên cô cũng có thể quay về thôn Bát Phương sống cuộc sống bình yên êm đềm, nhưng cô không muốn. Cô cảm giác mình còn có thể lăn lộn nhiều năm trong mạt thế này, vì vậy cô chấp nhận lấy Phương Thúc Ế, để nhà họ Phương trở thành chỗ dựa của mình. Cây cao bóng cả, dựa vào thật tốt.
Trong bầu không khí trầm mặc, Diệp Dục cất lời. Dường như chỉ có anh là suy nghĩ nghiêm túc về lời của Mai Thắng Nam và Tô Tô, vừa lái xe vừa hỏi:
“Cẩn thận Tiểu Ái trở thành vật hy sinh trong đám cưới chính trị là sao? Có liên quan gì đến chuyện Phương Hữu Mạo tặng quà cho Tiểu Ái?”
Mai Thắng Nam quay đầu nháy mắt ghẹo Tô Tô, “Anh chàng mít đặc nhà cô cũng hiểu rồi này.”
Tô Tô thở dài nói với Diệp Dục từ phía sau, “Chuyện này thì có gì tốt? Phương Hữu Mạo đối xử tốt với Tiểu Ái, theo anh có phải thật lòng không? Quan hệ giữa người với người có nhiều điều khó nói. Lòng người phức tạp, dù có chuyên môn phân tích đi nữa cũng không nắm được trăm phần trăm.”
“Anh đang hỏi câu ‘Tiểu Ái sẽ trở thành vật hy sinh trong đám cưới chính trị’ có nghĩa là gì?”
Diệp Dục bực bội vì không hiểu lời Tô Tô nói. Anh đạp phanh, dừng xe ở lối đi bộ rồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848849/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.