Tô Tô lại nghe thấy tiếng rên khẽ của Thạch Hâm. Là người từng trải, Tô Tô đoán có lẽ cô ta đang phải chịu cơn co thắt tử cung giả. Cô liền quay đầu lại, tốt bụng nhắc nhở Thạch Hâm một câu:
“Trạc Thế Giai ở đối diện sân nhà tôi trước mạt thế được ca tụng là siêu sao của khoa sản, là một bác sĩ khoa phụ sản có chuyên môn rất cao, cô thấy có chỗ nào không khỏe đến tìm cô ấy đảm bảo sẽ không sao.”
“Tôi…” Thạch Hâm do dự xoay người, nhìn Tô Tô, “Hôm qua tôi đã đến gặp cô ấy rồi. Cô ấy nói tôi phải năng đi lại, ví trí thai hơi lệch.”
“Hahaha, chúc mừng cô nhé, cô phải sinh mổ rồi.”
Tô Tô cười nham hiểm, dáng vẻ cười trên nỗi đau khổ của người khác khiến Thạch Hâm rất tức giận. Lông mày cô ta xếch ngược lên:
“Cô đúng là khốn nạn mà. Sao tôi lại nói chuyện với loại người không có lòng đồng cảm như cô chứ!”
“Đúng thế, ai bảo cô để ý đến tôi làm gì?”
Tô Tô đắc ý, liếc nhìn chiếc áo lông vũ quen mắt Thạch Hâm mặc trên người, cô nháy mắt với cô ta, rời khỏi chỗ đó đi tìm Mai Thắng Nam.
Những giáo viên chuyên dạy văn hóa như Thạch Hâm khi ở đây dạy học được Tô Tô cung cấp cho mọi đồ dùng thiết yếu. Chiếc áo lông vũ bà bầu Thạch Hâm mặc trên người cũng là chiếc áo lúc trước Trạc Thế Giai đã mặc. Có lẽ do Thạch Hâm đang mang thai, lại nói chuyện rất hợp gu với Trạc Thế Giai, cho nên Trạc Thế Giai đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848843/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.