Tiểu Ái một tuổi mặc váy học sinh kẻ caro kiểu Anh, tóc tết hai bím còn buộc bằng buộc tóc bông hoa. Cô bé cầm cái lục lạc nhựa bò lên cạnh người Tô Tô, chống tay lên đầu gối Tô Tô để đứng lên. Chiếc lục lạc trong tay kêu leng ca leng keng.
Đôi mắt đen sáng ngời của Thiên Tứ nhìn sang lục lạc, nhìn lên nhìn xuống, đôi tay còn cố sức với lấy lục lạc trong tay Tiểu Ái.
“Xinh không? Đây là em trai, tên là Thiên Tứ. Em trai Thiên Tứ, em trai…” Trạc Thế Giai lại gần nhìn Tiểu Ái, chỉ vào Thiên Tứ, nhìn nét bụ bẫm của Tiểu Ái mà lòng thầm khao khát. Cô nhéo cái chân da bọc xương của Thiên Tứ, nói với Tiểu Ái, “Tiểu Ái, sau này lớn lên cháu bảo vệ em, được không?”
“Đi… đi… đi…”
Tiểu Ái bắt đầu liến thoắng “đi… đi…” vừa vung vẩy lục lạc. Thiên Tứ cũng rất thích, chân tay vung vẩy nhanh hơn.
Phía bên kia đệm, các bác sĩ thần kinh đang nói với Hộ Pháp rằng cơ thể Thiên Tứ quá nhỏ quá gầy, cần phải kiểm tra dinh dưỡng và trí lực. Xuân thành không có máy móc để kiểm tra dinh dưỡng, hơn nữa họ có thể sẽ cần cả máy chụp não CT để xem não Thiên Tứ phát triển thế nào…
Trạc Thế Giai chỉ cúi đầu không nói gì. Những bài kiểm tra kia cô đã làm hết cho Thiên Tứ ở thôn Bát Phương. Dinh dưỡng không vấn đề, chỉ cần bổ sung calcium, ăn dầu cá là được. Chụp CT não cũng không có vấn đề gì to tát. Thôn Bát Phương không có bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848827/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.