“Các người là người lớn mà cậy lớn bắt nạt bé, tất cả đều cậy lớn bắt nạt bé. Nếu như vậy thì ngay từ đầu đừng làm ra vẻ công bằng liêm chính, nói thẳng chúng tôi là trẻ con, chúng tôi nên bị giam lại, nên bị người khác ức hiếp có phải không?”
Cô chị cả tỏ ra căm phẫn chồng chất, dường như mình chính là Đậu Nga, bây giờ trên trời chỉ thiếu mỗi tuyết rơi, thể hiện ra hết uất ức của cô ta.
“Tại sao các cô bị giam ở chỗ này? Chính các cô trăm xin ngàn lạy nói chỉ cần không đuổi các cô ra ngoài, bảo các cô làm gì các cô cũng đồng ý nên mới giam các cô ở đây. Một phần để các cô chịu trừng phạt vì những điều mình làm, một phần để các cô ngẫm nghĩ mình đã làm cái gì.”
Tô Tô rũ mắt nhìn cô chị cả còn thấp hơn cô cả một cái đầu. Cô nghe ý kiến của cô chị cả, dường như nhốt các cô gái ở đây là chịu oan ức. Vì vậy Tô Tô cười lạnh nói:
“Thế nhưng xem ra các cô giống như không tự ý thức được chuyện mình làm là sai, còn vọng tưởng muốn thông qua dụ dỗ Diệp Dục để đạt được mục đích của mình. Suy nghĩ như vậy không phải là bất chấp mọi thủ đoạn sao?”
Trên mặt đất hai cô gái mười bốn tuổi co rúm lại, thân thể run run lắc đầu liên tục. Thật ra chúng cũng không có ý muốn phải ra ngoài, chẳng qua là buồn chán, thời gian trôi qua quá tẻ nhạt lại bị giam trong khu nhà nhỏ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848815/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.