Lúc xảy ra chuyện, Mai Thắng Nam mới có mười bốn tuổi, chủ nhiệm lớp cô là người duy nhất hòa nhã với cô trong tất cả những giáo viên lạnh lùng ấy. Người đó cho cô làm một trắc nghiệm nhỏ. Ông ta hỏi cô trả lời, cô nghĩ thế nào về chuyện buôn bán thân xác của phụ nữ.
Khi ấy Mai Thắng Nam nghĩ tới mẹ mình. Cô trả lời là, phụ nữ buôn bán thân xác chủ yếu là muốn sống, vì người nhà có thể sống tốt hơn, cô không cho rằng, chuyện buôn bán thân xác của phụ nữ là sai trái, cũng không cho rằng đó là chuyện gì đáng xấu hổ.
Vì câu trả lời đó mà chủ nhiệm lớp cô cho rằng tam quan của cô bị vặn vẹo, thế giới quan của cô đã không cứu được, ông bỏ một món tiền, lôi cô vào một phòng thí nghiệm không người.
Cô từng khóc lóc, từng làm ầm ĩ, từng tìm giáo viên khác hy vọng họ có thể tìm lại công bằng cho cô. Thậm chí cô từng mơ mộng rằng bạn bè và mẹ của cô sẽ tin cô, cô bị ép buộc, cô thật sự bị ép, thật sự!
Nhưng không ai tin cô, vì cô có một bà mẹ là kỹ nữ, vì từ nhỏ cô đã bị gắn mác là kỹ nữ. Nên giáo viên chủ nhiệm cưỡng hiếp cô nói là cô tự chủ động quyến rũ, giá cả rõ ràng, thế là có thể rũ bỏ mọi sự trừng phạt của luật pháp. Giáo viên chủ nhiệm đó chỉ dính vài lời đàm tiếu, còn không bị mất việc, sau một học kỳ vẫn có thể tiếp tục đứng lớp!
Chuyện đó rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848809/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.