Dần dần, mưa biến thành tuyết, chân tay đám người trên tường đã đông cứng, từ đầu đến vai đều bị phủ một lớp tuyết dày. Mấy nghìn người của Lục Nhậm trong thời gian ngắn đã bị chặn hết bên ngoài căn tứ hợp viện.
Ở khu bắc, gần một cánh cửa nhỏ trên tường thành, Lục Nhậm dẫn một đám người, đưa một túi tinh hạch cho tên gác cổng nhỏ của khu đông, sau đó cánh cửa được mở ra. Hắn phất tay về phía sau, mấy trăm người phía sau liền đi qua cộng, dễ dàng đi từ khu bắc sang khu đông, đi thẳng về căn tứ hợp viện ở khu đông của hắn.
Cái gì mà giới nghiêm, cấm ra vào chứ, tất cả đều là thủ đoạn của những kẻ quyền thế với người bình thường mà thôi. Còn những kẻ có năng lực, có mánh khóe thực sự, tung hoành thiên hạ thì đi đến đâu cũng không sợ, cho dù giữa khu bắc và khu đông có tường rào thì đã sao? Lục Nhậm hắn không phải muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Muốn dẫn người đến khu đông thì cứ đến thôi.
Một đám người dưới sự chỉ huy của Lục Nhậm, chậm rãi đi đến bên ngoài căn tứ hợp viện. Hắn đột nhiên dừng bước lại, trốn ở một góc, thò nửa con mắt ra nhìn chằm chằm đống xác chất ngoài cửa. Thân hình đỏ rực của Chíp Bông nổi bật, bay lại trong khói bom cay. Phía sau Lục Nhậm có người hỏi nhỏ:
“Đó là quái vật gì thế? Hình như là một con rắn, sao có thể có con rắn to như vậy được?”
Lục Nhậm không nói gì, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848785/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.