Sáng sớm hôm sau, Bạch Hằng không cần bay đến thôn Bát Phương. Nhờ quan hệ với Xuân Lai mà mọi người không cần phải lén lút trong tứ hợp viện nữa. Tất cả hớn hở rủ cả Tư Đồ Thiện cùng nhau lái xe đưa Tô Tô, Tiểu Ái và Xuân Lai ra ngoài đi dạo trong khu đông.
Sáng ra tâm trạng của mọi người đều rất tốt. Trời nắng ấm, cảnh xuân vô hạn, Lập Hạ mở cửa sau sân thì thấy người đến là tay chân của Xuân Lai, tên là Xuân Hữu Nguyệt chứ không phải ai mang đầu người đến. Xuân Hữu Nguyệt đứng bên ngoài, hơi do dự nhưng cuối cùng cũng đón ánh mắt mọi người, nói rằng:
“Đội trường, chuyện là… người của khu đông chạy ra, ai ai cũng bưng chậu để tiếp nước…”
“Nước từ đâu tới?”
Xuân Lai cau mày. Anh ta vừa nợ Tô Tô một ơn huệ, mà điều kiện duy nhất của Tô Tô chỉ là quản lý thật tốt khu đông. Mới chỉ vài ngày mà tay chân của anh ta đã báo cáo chuyện mất mặt như vậy rồi. Khu đông có tận hai trăm nghìn người, ai nấy đều chạy ra thì ngoài đường quá hỗn loạn.
“Chuyện này…” người kia liếc nhìn Tô Tô, “Cầu vượt bằng băng… tan ra… coi như là nước lọc miễn phí nên ai nấy đều muốn ra lấy nước.”
Không rõ Tô Tô đã rút dị năng đi lúc nào nên cây cầu đông lạnh không còn duy trì được nữa, mặt trời lên là bắt đầu tan ra thành nước. Có người không đợi được lúc băng tan hẳn đã cầm công cụ ra đục băng.
Nước ở khu đông là một thứ khan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848776/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.