Tô Tô ngồi xổm sau Tiểu Ái, kẹp tay dưới nách con bé, nhìn con bé cười tươi hớn hở miệng đầy rớt dãi khiến cô cũng vui lây. Xuân Minh cũng vui tươi, đứa bé xinh trai khiến cặp vợ chồng Xuân Lai thỉnh thoảng ngang qua cũng thấy dễ chịu.
Con gái hai người bọn họ bị thương nên họ không có thời gian đề phòng Xuân Minh. Dường như kẻ bắt cóc Tô Tô rất quan tâm đến trẻ con, để Xuân Minh chơi với con gái mình nên hai người họ cảm thấy vô cùng yên tâm.
Cuộc hẹn vào khoảng tám giờ tối. Sau khi xác định rằng não bộ đứa bé không bị tổn thương, các bác sĩ ra khỏi phòng. Vì còn phải tiếp tục quan sát, một vài người ở lại tứ hợp viện. Tư Đồ Thiện chuẩn bị một phòng để bọn họ ở lại nghỉ ngơi.
Xuân Lai cũng gọi vài thuộc hạ để bọn họ bí mật dẫn Bạch Hằng ra khỏi khu đông, đưa vào khu tây.
Trời dần về khuya, Xuân Minh bắt đầu ngáp, có vẻ chán chơi bóng cùng Tiểu Ái nên thằng bé và Tô Tô cũng ngồi xuống bậc thang trên hành lang. Tô Tô đỡ nách Tiểu Ái đặt con bé đứng cạnh gối mình.
Phía sau họ là căn phòng của bé gái kia. Vợ chồng Xuân Lai đang ở trong phòng đi đi lại lại. Đầu đứa bé quấn băng gạc trắng, đôi mắt to xinh đẹp trào nước mắt. Cô bé nhìn cha mẹ mình vì vất vả cả năm mà đã có tóc bạc, nghẹn ngào:
“Cha, mẹ… con xin lỗi.”
Tự tử không thành, cha mẹ phải bận tâm bôn ba vì mình.
“Không mà, con à…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848772/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.