“Thế sao được? Tôi đã nhận lời Mai Thắng Nam rồi. Cô còn ở Xuân thành thì tôi sẽ còn bảo vệ cô.”
Tô Tô chưa nói xong đã bị Tư Đồ Thiện ngắt lời. Anh hiểu ý Tô Tô. Đơn giản là chuyện này không liên quan đến anh, anh nên rời đi. Tuy anh quen Tô Tô chưa lâu nhưng cũng hiểu rằng Tô Tô là người phụ nữ độc lập, vừa độc lập vừa cố chấp.
Chỉ cần là chuyện cô cần làm thì dù không có ai giúp, cô vẫn sẽ làm!
Nói thật, mạt thế được gần hai năm rồi, Tư Đồ Thiện theo Tô Tô nhiều ngày như vậy xem như cũng hiểu con người này một chút. Mạt thế này đã khiến mọi người anh quen trở nên xa lạ, anh nản lòng thối chí, sống vừa kiềm chế vừa ẩn dật.
Từ khi đi cùng Tô Tô, anh tựa như mở được một cánh cửa khai thông mọi điều tích tụ trong quá khứ. Cuối cùng anh cũng biết gặp chuyện bất bình ra tay giúp đỡ, biết sống cuộc sống thoải mái phóng khoáng tùy ý, từ đầu đến chân đều cảm thấy dễ chịu.
Khu đông thôi mà. Tô Tô có cao thủ như Diệp Dục đi cùng thì anh cứ đi cùng còn hơn ủ rũ buồn rầu với cuộc sống thất bại.
“Nếu thế thì chúng ta cùng đi khu đông chơi thôi. Tôi gọi mấy anh em giúp đỡ!”
Diệp Dục hăng hái quay đi. Tư Đồ Thiện đã quyết đi theo thì Diệp Dục cũng coi anh là anh em bạn bè. Hai người hớn hở nhìn nhau cười, tựa như có rất nhiều điều thấu hiểu sau những nụ cười đó!
Đã muốn đi khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848758/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.