Ánh sao lấp lánh vàng hội tụ thành viên tinh phách vàng rực đẹp đẽ, sáng trưng như ánh đèn vàng lộng lẫy đang lặng lẽ chuyển động.
Tô Tô nở nụ cười thăm dò gần hơn. Cô đến gần viên tinh phách không có ai chăm sóc, không ai xử lý, vẫn còn rất hoang dã. Cô nở nụ cười:
“Ngươi ở đây tự quay, chủ nhân chắc sẽ không dịch chuyển ngươi đâu nên ta giúp ngươi nhé?!”
Cô khuấy động dị năng chạm vào tinh phách để viên tinh phách quay nhanh hơn.
Tô Tô đang cười đắc ý thì đột nhiên cảm thấy người nóng lên. Dị năng quanh cô trở thành vô số điểm sáng thổi qua người rồi chạy tứ tán. Tô Tô cảm thấy mình chơi hơi quá đà. Cô định cho viên tinh phách của Diệp Dục chuyển động chậm lại thì nghe thấy tiếng hét của Diệp Dục. Cô cảm thấy có một lực vô hình đẩy cô ra ngoài, dị năng của cô ra khỏi thân thể Diệp Dục.
“Tô!!!”
Cô chỉ kịp nghe thấy tiếng gọi này rồi người rơi ra khỏi giường, lưng đập vào tay cầm của tủ cạnh giường. Cô đau đến mức rên hừ hừ.
Diệp Dục bỗng ngồi dậy, lăn xuống đỡ cô, ôm cô vào lòng rồi hỏi:
“Sao thế? Tô? Tô? Em sao thế? Em làm gì? Vừa rồi em làm gì đấy?”
“Đừng có hỏi… Đau quá…”
Tô Tô nhíu mày nghiến răng nói. Cô không biết vừa rồi cô làm gì nữa. Bây giờ lưng đau muốn chết, cô nào có tâm tình trả lời Diệp Dục, càng không có tâm trạng tìm hiểu xem chuyện gì vừa xảy ra.
Diệp Dục đành phải bế Tô Tô lên giường, vén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848755/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.