“Đồ điên này! Mai tôi còn có việc phải làm. Năm giờ sáng mai tôi phải đi cướp xe của Xuân Chính Tông!”
Tuy kế hoạch ngày mai chưa chắc thực hiện được vì Tiểu Ái nhưng Tô Tô đã tính rồi, cô có thể cho Tiểu Ái đi ngủ sớm một chút rồi bốn giờ sáng bế con bé lên xe, để Tiểu Ái ngủ trên xe.
“Xe của Xuân Chính Tông?” Diệp Dục dừng bàn tay đang kéo khóa quần lại, quả thật không làm gì nữa. Anh lùi lại một chút rồi nhăn nhó nhìn Tô Tô, “Hắn đã làm gì ở tuyến phòng ngự khu bắc à?”
“Ừ!”
Tô Tô gật đầu. Thấy Diệp Dục như đang suy nghĩ, cô đẩy ngay Diệp Dục ra rồi chỉnh trang quần áo, vội vàng chạy ra khỏi phòng bếp, đúng lúc Tiểu Ái đang cầm con vịt màu vàng chuẩn bị bò ra khỏi ghế ăn.
Ghế ăn đặt bên bàn được cha mẹ Tô gửi đến, khác hẳn loại ghế ăn đơn giản ở đây. Ghế ăn ở đây thì hơi nhỏ, còn loại Tiểu Ái đang ngồi là loại ghế ăn chân cao, được thiết kế để trẻ con ngồi ăn cùng độ cao với bố mẹ.
Tô Tô thấy Tiểu Ái định bò ra khỏi ghế ăn này thì hốt hoảng vội vàng bước đến, nhấc Tiểu Ái lên vỗ đét một cái vào hai cái mông nhỏ:
“Con có biết cái ghế này rất cao không hả? Còn dám bò ra ngoài? Bò cơ à?”
Tiểu Ái cười khành khạch vì tưởng mẹ đang đùa với mình, hai chân quẫy đạp trong lòng Tô Tô. Tô Tô tức điên người, bế Tiểu Ái nghịch ngợm đặt ngay vào tay Diệp Dục vừa ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848750/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.