Không biết người của Khuông Thế Quốc, Thạch Anh và Diệp Dục đã đi đâu. Tô Tô nhìn tay chân của hắn rồi vỗ lưng ghế trước. Tư Đồ Thiện và Bạch Hằng quay đầu lại, Tô Tô nhướn mày cười:
“Tôi có ý này. Chúng ta đi thật xa đến đây không thể chơi không thế được. Chơi tới bến rồi về nhé, mấy anh xem…”
Vừa nói cô vừa liếc nhìn về phía mấy tên tay chân đang cầm túi tinh hạch đi chọn người, có tên đang đứng hút thuốc đằng xa.
“Chúng ta giết người của Khuông Thế Quốc, cướp tinh hạch mua người của họ.”
“Làm thế nào?!”
Bạch Hằng cảm thấy thật thú vị. Tư Đồ Thiện cũng thấy ý kiến của Tô Tô khá hay, đậm chất giang hồ ân oán tiêu sái. Cả hai hớn hở lắng nghe lời Tô Tô.
Một lúc sau, cả Bạch Hằng và Tư Đồ Thiện đều xuống xe. Ngoài xe, người đàn ông kia và đứa con vẫn lễ phép đứng ngoài. Tô Tô hoàn toàn không để mắt đến bọn họ.
Mặt trời vàng vọt soi xuống hồ nước nhân tạo. Nước hồ xanh thẳm, mấy con cá biến dị lên. Khuông Thế Quốc đã chọn xong người, toàn những đàn ông nhìn qua có thể chất khá tốt. Bọn họ lên xe rời đi thì phát hiện ra máu trong người mình bị đông lại, tất cả đều không cử động được.
Lúc này, không biết từ đâu có hai hảo hán bịt mặt giơ súng bắn, tất cả thuộc hạ của Khuông Thế Quốc đều bị bắn chết. Người hơi gầy bịt mặt là họ Bạch. Khi mọi người vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh giật lấy túi tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848746/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.