Thân là con gái, ai lại không muốn hiếu thuận với cha mẹ mình? Ai lại không muốn cha mẹ có một cuộc sống an yên lúc về già? Nhưng thời thế không cho phép, thật sự không cho phép. Nếu Tô Tô không xử lý Xuân Chính Tông và Hạ An, chỉ ngày ngày canh bên cha mẹ thì tức là cô tự mình chịu đòn, sao có thể đem lại cuộc sống tốt đẹp cho cha mẹ?
Bên ngoài loạn như vậy, thôn Bát Phương giống như một cái lô cốt chắc chắn, đương nhiên Tô Tô không muốn đưa cha mẹ ra ngoài lang thang cùng mình.
Còn cô mang Tiểu Ái ra ngoài cùng là vì cô muốn con bé được lớn lên trong bầu không khí loạn lạc. Tiểu Ái còn nhỏ, cha mẹ cô thì già rồi. Cha mẹ cô đã đến thời kỳ được an dưỡng, nhưng Tiểu Ái thì không.
“Con không sai. Cha chỉ nêu cảm nhận của mình thôi. Cha hiểu thời thế bây giờ.”
Cha Tô gật đầu, đứng dậy xoa đầu Tô Tô với vẻ mặt xót xa. Người làm cha như ông sao không biết con gái mình nghĩ gì? Tô Tô không cho hai ông bà rời khỏi thôn Bát Phương là vì bọn họ đã già cả rồi, tuổi cao sức yếu không chịu được sức ép của mạt thế.
Tiểu Ái còn nhỏ, thế giới bên ngoài đầy hiểm nguy như vậy mà con bé chỉ lớn lên trong thôn Bát Phương sẽ chỉ được dạy những điều như trước mạt thế, nào là kính già yêu trẻ, cần kiệm liêm chính… Điều đó không có gì sai, nhưng cũng không phù hợp với thế giới cá lớn nuốt cá bé.
Nếu cha Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848733/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.