Tô Tô suy nghĩ một lát, liền cúi người bế Tiểu Ái lên. Cô đứng dậy đi vào trong biệt thự thay quần áo. Lề mà lề mề thay quần áo cả nửa ngày trời mà đám dị năng giả bên ngoài vẫn không tiến vào. Tô Tô và Sở Hiên đều không sốt ruột, vì thế Tô Tô lại bế Tiểu Ái ra ngoài. Cô đặt Tiểu Ái lên trên thảm xốp, suy nghĩ xem có nên giả vờ ra ngoài đi dạo sau đó “vô tình” gặp phải đám dị năng giả ở bên ngoài rồi khai chiến một cách hợp lẽ.
Nhưng cô vừa cúi đầu thì phát hiện Tiểu Ái dường như vẫn còn chưa chơi chán trò vung thức ăn vừa rồi. Cô bé không chịu ngồi trên thảm xốp mà tự mình hì hục bò lên ghế ăn, rất ra dáng cầm thìa lên chọc qua chọc lại trong bát ăn bột.
Ở tuổi này của cô bé muốn tự mình ăn cơm mà làm văng thức ăn khắp nơi cũng là chuyện bình thường. Nhưng có vẻ Tiểu Ái rất khó làm những chuyện này, cô bé đặc biệt thích nghịch đồ ăn. Một lúc sau, Tiểu Ái đã ném thìa ra rất xa, hai tay bốc cháo bóp nghịch.
Cô bé ê a chỉ vào chiếc thìa bị ném ra ngoài thảm xốp ý bảo Tô Tô nhặt. Tô Tô lại thở dài nhặt chiếc thìa lại nói với Tiểu Ái: “Không cho con nữa. Con cứ ném đồ đạc thôi, thìa vứt bị bẩn rồi, không dùng được nữa phải rửa sạch đã.”
Tô Tô giả bộ muốn quay người chuẩn bị rửa thìa trong tay không cho Tiểu Ái xem. Tô Tô phải quay lưng đi là vì không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848727/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.