Tuy Diệp Dục không thể “đại khai sát giới” nhưng mấy tên dị năng giả ở cửa doanh trại và mấy tên tuần tra trên nóc nhà vẫn bị anh xử lý trong nháy mắt. Mười tám lính đặc công dị năng như thần binh giáng trần, những kẻ đang hung hăng chuẩn bị xử lý thị trấn nhộng đã bị đánh úp, trở tay không kịp.
Theo thời gian phát triển, căn cứ sống sót nho nhỏ của Voldemort đã chứa đến mấy trăm dị năng giả. Dị năng giả khó giết hơn người sống sót bình thường nhưng lại không phải đối thủ của mười tám lính đặc công dị năng. Không ai có thể ngăn cản bọn họ. Khi Mộc Dương xông vào, nhóm lính đặc công đã hoàn toàn chiếm ưu thế, người của Mộc Dương chỉ nhặt nhạnh tàn dư của bọn lính mất chỉ huy.
Trong bầu không khí hỗn loạn của dị năng và vũ khí, không biết ai đột nhiên xông ra từ phòng sinh hoạt, tay giơ cái chai trong suốt chứa khói xanh rồi không tấn công ai cả, chỉ đập mạnh cái chai xuống đất “rầm” một tiếng. Cái bình vỡ vụn, khói xanh bắt đầu lan ra.
Tên đó điên cuồng cười ha hả nhưng “cười người chớ vội cười lâu” Thư Sinh đứng đối diện giơ tay lên, hướng lòng bàn tay về mặt đất. Làn khói xanh đang lan tràn như bị một năng lượng vô hình khống chế, bọc lại rồi bay vào lòng bàn tay, co lại trở thành một viên thuốc nhỏ xíu trong tay anh.
Kẻ ném chai xuống đất đã bị ai nổ súng lấy mạng.
“Tôi đem về nhờ bác sĩ Hồng kiểm tra xem sao.”
Thư Sinh nghiêng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848703/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.