Tô Tô liếc nhìn rồi vào phòng ăn. Khi cô về phòng, Mộc Dương đã ôm Tiểu Ái ngủ trên giường, còn Tiểu Ái vẫn đu đưa đôi bàn tay bé xíu cầm đồ chơi gỗ, mở to mắt ê a.
Một con rắn nhỏ màu đỏ ló đầu ra từ váy con bé, lè lưỡi với Tô Tô rồi lùi lại. Trời rất lạnh, con rắn nhỏ như nó cần ngủ đông!
“Chán à? Con chán không?”
Tô Tô khẽ cười hỏi Tiểu Ái. Tiểu Ái đu đưa đồ chơi nhìn mẹ. Tô Tô bế con bé ra khỏi tay Mộc Dương, đắp chăn cho thằng bé rồi nói với con gái:
“Tranh thủ hôm nay không có ai canh, mẹ đưa con ra ngoài chơi nhé!”
Cô để lại tờ giấy thông báo mình và Tiểu Ái ra ngoài chơi rồi mở tủ lấy chiếc ba lô đã sắp xếp sẵn đồ từ bao giờ, đặt Tiểu Ái vào địu đeo lên người rồi kiếm cái thảm dày bọc quanh người Tiểu Ái.
Bình thường không có Diệp Dục thì cũng có cha mẹ, hoặc thậm chí là những người trong thôn cũng canh chừng cô. Vì thế Tô Tô rất khó chạy ra ngoài. Hôm nay quả là thiên thời địa lợi nhân hòa, để Mộc Dương mệt mỏi canh cô, chẳng nhẽ cô lại bỏ phí một cơ hội tốt như vậy.
Cha Tô đã cho xây lưới điện ngoài tường rào thôn Bát Phương, đồng thời tường rào cũng cao gấp đôi. Tô Tô không thể nghênh ngang bỏ ra ngoài trước mặt bao nhiêu người nên khi đến chỗ chân tường, Tô Tô ngẩng đầu nhìn từng vòng sắt, hít thật sâu rồi nói với Tiểu Ái đang ngủ say:
“Đi. Không làm khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848680/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.