Trương Văn Viễn liền ngồi trên ghế phụ quan sát. Sau khi xuống xe Tô Tô cúi người, dùng một cột băng nhọn rất dài đâm vào một con giòi biến dị màu trắng không to lắm. Con giòi to bằng con giun kia còn ngọ nguậy cuộn tròn trên cột băng, phóng xúc tu dài đỏ lòm về phía Tô Tô.
Tô Tô mở cửa sau xe ra, giơ con giòi trên cột băng đến trước mặt Tiểu Ái. Tiểu Ái đã tỉnh ngủ, cô bé mở to mắt nhìn giống như đang nhận thức về con giòi, chỉ nghe thấy Tô Tô nói:
“Cục cưng, con xem đây chính là giòi biến dị. Chúng sinh sản rất nhanh, không được để chúng chạm vào, chạm vào một cái là con đi đời, biết chưa? Nhìn thấy loại này, phải giết ngay nhé! Giết thế nào nhỉ? Bây giờ con chỉ là người bình thường, không có dị năng. Đợi khi con có thể ném lựu đạn, mẹ sẽ bảo cha làm cho con mấy quả lựu đạn, ném cho lũ giòi chết hết.”
Tiểu Ái có thể nghe hiểu sao? Trương Văn Viễn ngồi trên ghế phụ xe, rợn người nhìn Tô Tô. Cô làm mẹ mà dạy con mình như thế này sao? Nói là ra ngoài đánh quái thức chất là ra ngoài dạy Tiểu Ái nhận biết giòi? Đứa bé mới tròn một tháng tuổi, cô dạy như thế được sao?
Tô Tô không quan tâm Trương Văn Viễn nghĩ thế nào. Cô xoay người, vô số gai băng dưới chân đâm lên, giết sạch lũ giòi đang nhúc nhích quanh xe. Cô lại quay người lại nhìn đôi mắt trong veo sáng ngời như trang giấy trắng của Tiểu Ái. Sau đó, Tô Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848670/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.