Nhìn gương mặt chết lặng của Lý An Tâm, nét trào phúng trên mặt Lý Oánh càng rõ rệt. Cô ta vờ như tử tế gật đầu với Lý An Tâm: “Cô nói điều cô muốn chỉ là một nơi trú thân an toàn. Tô Tô chẳng qua chỉ không muốn cô bán thân xác, cũng không bắt cô phải ra ngoài chốn đáng sợ. Chỗ đó chưa chắc đã kém thoải mái hơn cái trại này đâu? Cô chưa hiểu à?” Lý An Tâm không hiểu. Cô ta cảm thấy thôn Bát Phương rất nguy hiểm, Tô Tô nhìn tưởng chắc chắn nhưng không ổn chút nào, rõ ràng không thể bảo vệ thôn Bát Phương trong vòng vây của giòi. Quan trọng nhất là Lý An Tâm không cảm thấy hiện giờ mình có gì không thoải mái. Với cô ta, quan hệ với đàn ông cũng là chuyện thường như cơm bữa mà thôi. Không còn đạo đức, không còn tự trọng! Lý Oánh hoàn toàn không có hứng thú với con đàn bà này. Lý An Tâm đứng cạnh Voldermort thấy Lý Oánh có vẻ thờ ơ. Một con rắn to màu đỏ bò đến gần Lý An Tâm. Lý Oánh phẩy tay nói với Voldermort, “Lý An Tâm tuy chẳng còn bản thân nhưng còn có tác dụng, có thể dùng để dụ Lý Tiểu Vũ.” Lý Oánh từng có khoảng thời gian sống với Lý Tiểu Vũ ở khu biệt thự Quả Táo, cũng hiểu một chút về Lý Tiểu Vũ, biết mối quan hệ giữa Lý Tiểu Vũ và Lý An Tâm. Cô ta cảm thấy Lý An Tâm còn có tác dụng! Lý Oánh giao Lý An Tâm cho Voldermort, để Voldermort huấn luyện Lý An Tâm, sau này còn sử dụng Lý An Tâm để “chơi” Lý Tiểu Vũ. Còn lại Lý Oánh cũng không làm được gì. Hiện giờ Diệp Dục đã tiến hóa xong, nhộng mặt người không còn đủ sức đe dọa thôn Bát Phương. Khi Tô Tô sinh, Lý Oánh tận dụng thời cơ, suýt thì chiếm được thôn Bát Phương. Cô ta chỉ sợ mình mà chạy chậm sẽ bị người của Tô Tô đuổi kịp. Vì thế, Lý Oánh thu gom đám tàn dư rồi vội vàng rời khỏi khu vực thôn Bát Phương, vừa tiến về phía tây bắc vừa xóa dấu vết trên đường. Thật ra sau khi sinh, Tô Tô không hề phái người đuổi theo Lý Oánh. Nhân lực trong thôn có hạn, trong ngoài thôn có nhiều chuyện phải đối phó, Lý Oánh lại miệt mài bỏ chạy rất nhanh, vì thế chuyện giữa Tô Tô và Lý Oánh dần chìm xuống không được giải quyết. Có điều đây như một mầm mống oán hận, chỉ chờ ngày đối mặt sẽ nảy mầm quyết chiến sống còn. Thôn Bát Phương dần ổn định trở lại. Mọi người sinh hoạt, chăm trẻ, trồng rau… ai nấy đều bình thản. Thời gian thấm thoắt trôi, Tiểu Ái không có vấn đề gì. Còn tận vài ngày nữa mới đầy tháng mà con bé đã tăng ba cân rồi! Còn Tô Tô cũng tròn hẳn lên dưới bàn tay nấu đủ loại canh bổ dưỡng của mẹ Tô, không còn là cô gái gầy gò mỏng manh ngày nào. Một tháng này, rất nhiều người chạy nạn đến phía ngoài thôn Bát Phương, có thể là người của Lý Oánh, có thể dân tị nạn thật. Mỗi khi gặp người chạy nạn trong sương mù, Trương Văn Viễn lại dẫn họ đến cổng thôn Bát Phương đăng ký, sau đó thu xếp cho ở trong lớp sương mù, sống chung với những người sống sót ngoài đó. Cuộc sống trong sương mù cũng rất an toàn. Người biết an phận thủ thường, chỉ muốn tìm được một nơi có hơi người để sống sẽ tuân theo quy định, không đi lại lung tung trong sương mù. Bọn họ cảm thấy giờ có thể sống sót là nhờ trời cao thường xót, bọn họ cũng không tò mò đến mức đi thăm thú khắp nơi trong sương mù. Ngược lại, nếu người có tham vọng sẽ rất sốt ruột, chẳng biết khi nào mới vào được trong thôn? Hoặc họ sẽ không nghe lời dặn của Trương Văn Viễn, cứ đi lung tung trong sương mù. Những người từng bỏ thôn Bát Phương đi rất để ý đến những kẻ như vậy, khi Lý Tiểu Vũ đi tuần tra họ sẽ chỉ cho Lý Tiểu Vũ từng người một, ai nấy đều tự hiểu trong lòng. Có vài người trong thôn được Phương Thúc Ế hoặc Sở Hiên đưa đến. Máy bay của Phương Thúc Ế và Sở Hiên vài ngày lại đến thôn Bát Phương mua đồ ăn một chuyến, có đôi khi đưa vài người đến, đôi khi không; thường là con cháu của những người quan trọng, VIP bị thương nặng cần được nghỉ ngơi… Cũng có lần máy bay vận chuyển đồ dùng đến. Sở Hiên và Phương Thúc Ế có đồ dùng, quần áo gì cho trẻ con hay đồ thời trang cho phụ nữ đều mang đến đây. Đối với loại người tranh quyền đoạt vị như họ, mấy thứ đó rất vô dụng. Coi như là quà cho phụ nữ và trẻ con trong thôn. Biển zombie vây quanh Xuân thành càng lúc càng rộng, chưa từng giảm bớt. Phương Thúc Ế mua thịt gà và rau càng ngày càng nhiều. Hiện nay hơn một nửa số thịt trong quân đội của Phương Hữu Mạo đều dựa vào thôn Bát Phương. Vì thôn Bát Phương liên tục cung cấp thịt, Phương Hữu Mạo rất đắc ý, khu an toàn ở Xuân thành cũng dần đến giai đoạn quá độ lên căn cứ. Người được thế đắc ý, người thất thế oán hận. Phương Hữu Mạo phất lên thì cũng có kẻ muốn lật đổ ông ta. Dù Xuân thành bị zombie bao vây nhưng không ai ở đây không biết đến thôn Bát Phương. Ở Xuân thành xa xôi mà thôn Bát Phương không bao giờ biết tới, tất cả mọi người đều nghĩ rằng muốn lật đổ Phương Hữu Mạo thì phải cắt đứt nguồn cung thực phẩm của ông ta! Hôm nay là ngày đầy tháng của Tiểu Ái. Cha mẹ Tô, người già trong thôn và mấy chị em phụ nữ khác muốn tổ chức tiệc đầy tháng cho bé con theo truyền thống, còn định gửi thiệp mời cho Sở Hiên và Phương Thúc Ế. Mọi người giết gà, nhặt rau vô cùng hào hứng. Tô Tô cũng rất vui. Vì cô đã hết thời gian ở cữ rồi!!! Đối với một người phụ nữ buồn bực suốt ba mươi ngày qua vì phải nghe lời toàn thế giới, hết tháng đầu quả là niềm vui phát khóc lên được! Ngày đầy tháng, cô bế Tiểu Ái chạy ra ngoài thôn Bát Phương trong ánh mắt dõi theo của Mộc Dương. Trương Văn Viễn đón cô và Tiểu Ái. Sau khi quan sát kỹ lưỡng Trương Văn Viễn, Tô Tô kết luận được rằng Trương Văn Viễn là một dị năng giả, thức tỉnh dị năng thiên lý nhãn! Thời kỳ anh thức tỉnh dị năng là khi bị Liễu Truyền Phong bỏ lại, phải ở ngoài thôn Bát Phương mấy ngày, vừa hoảng sợ vừa mất ngủ, tinh thần và thể xác đều chịu áp lực lớn. Từ đó, dị năng của Trương Văn Viễn đột nhiên thức tỉnh, còn tiến hóa lần hai trong thời gian cực ngắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]