Ánh mặt rực rỡ chiếu xuống vũng máu tanh nồng trong vùng sương trắng mờ mịt. Trong không gian lặng ngắt như tờ, bỗng một người thét lên:
“Tô Tô, nhộng mặt người tới!”
Tô Tô ngước mắt nhìn ra xa. Quả nhiên ở đằng chân trời, những con nhộng trắng uốn éo, thong thả bò về phía trước. Có lẽ chúng cũng sẽ mất khá nhiều thời gian mới leo đến cổng thôn Bát Phương.
Lại có tiếng sợ hãi kêu lên, “Tô Tô nhiều nhộng mặt người lắm, tầm ba bốn mươi con, con to nhất phải bằng cái xe bus!”
Chỉ cần là dị năng giả, năm giác quan sẽ nhạy bén hơn người bình thường rất nhiều nên thị lực của Tô Tô khá tốt. Có điều để nhìn được đám nhộng mặt người xa như vậy cô vẫn không làm nổi. Tô Tô nghĩ mình không làm được, chẳng ngờ lại có người thấy rõ.
Thế nhưng người kia đã đoán đúng việc Liễu Truyền Phong đưa bao nhiêu nhộng mặt người đến đây, số lượng cụ thể đã được chứng thực.
“Thư Sinh, anh đi chuẩn bị đi, gọi mấy người ra cản lại.”
Tô Tô phân công công việc. Thư Sinh gật đầu rồi đi triệu tập anh em. Tiếng chiêng đồng thời vang lên ở hai tháp canh.
Trẻ con trong thôn đang chạy chơi trong sân. Nghe tiếng chiêng, các cụ già bị bó chân thở hổn hển đi kéo chúng về. Duệ Duệ giơ cây kiếm gỗ đẽo lên, hô to:
“Các anh em, đi theo bản vương giết cho đám quái vật kia tè ra quần!!!”
Đám trẻ con đứa nhặt cành cây, đứa cầm cung trốn người già, chạy ra cửa chính theo Duệ Duệ. Đám trẻ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848644/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.