“Hả? Chuột rút? Đừng cử động, cô đừng cử động, đừng ngã nhé.”
Nghe xong, Lương Tiểu Kỳ hét lớn, quay người ném đồ đang cầm trong tay đưa cho anh Bì đứng cạnh, xắn tay áo chay vào sân nhà Tô Tô. Cô cúi xuống, túm cái chân bị chuột rút của Tô Tô.
Mai Thắng Nam đang dìu Tô Tô ở bên cạnh toát mồ hôi đầy đầu, cố thẳng lưng, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm Tô Tô bị ngã.
Ba người không hề hay biết, mái nhà của căn biệt thự đằng sau lưng chợt có vô số ánh sáng vàng xuyên qua, tất cả đều diễn ra trong im lặng.
“Xong rồi, đỡ hơn chưa?”
Lương Tiểu Kỳ quỳ dưới đất, xoa bóp chân cho Tô Tô, cô cảm thấy bắp chân bị chuột rút cứng ngắc của Tô Tô mềm hơn một chút mới ngẩng đầu hỏi. Tô Tô gật đầu, gương mặt mệt mỏi. Lương Tiểu Kỳ chạy như bay vào trong phòng lấy cho Tô Tô một chiếc ghế băng, cô cùng Mai Thắng Nam hợp sức dìu Tô Tô ngồi lên ghế.
“Đỡ chưa? Đỡ chưa???” Lương Tiểu Kỳ hỏi Tô Tô. Tô Tô gật đầu, “Không sao, cảm ơn.”
“Khi mang thai sẽ có hiện tượng chuột rút. Nếu gặp trường hợp như thế thì phải giữ bình tĩnh, không được hoảng sợ, đừng làm bị thương tới đứa bé.”
“Được, tôi sẽ làm thế.”
Tô Tô gật đầu, nhìn Lương Tiểu Kỳ cười. Lúc này, trong sân có không ít người già đang ôm lũ trẻ ra nhận mẹ. Có bé tìm được mẹ, có bé không tìm thấy mẹ mình. Những đứa trẻ tìm được mẹ, ôm mẹ cười. Còn những đứa trẻ không tìm được mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848618/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.