Chỉ thấy lùm cây khô héo úa vàng như vừa trúng bùa phép, phiến lá thoắt đổi màu xanh tươi mơn mởn, căng mọng nước. Gió thổi qua đem đến cảm giác phát triển hừng hực, khiến tâm trạng người ta khá hơn nhiều.
Chỉ trong thoáng chốc, con gà tròn trịa chỉ còn lại nhúm lông bay lả tả trong gió rồi rơi xuống đất, một viên tinh hạch rơi ra. Có vẻ cây biến dị không hấp thu tinh hạch.
Tô Tô cảm thấy đây đúng là vấn đề lớn. Bụi cây ở khu biệt thự Quả Táo phát triển xanh tốt là vì chúng có đám giòi bọ làm thức ăn, thức ăn của giòi bọ lại là người sống sót trong đó… Đây là chuỗi thức ăn trong khu an toàn, không thể thiếu một mắt xích được.
Bây giờ cô đưa bụi cây này đến chỗ tường rào của sơn trang Bát Phương, nó không còn nguồn thức ăn thì chắc chắn sẽ chết khô. Tô Tô nghĩ hay mình cho bụi cây này ăn thịt gà con nhỉ?
Con gà này đói đến mức chủ động tấn công con người là cô, vậy nguồn thức ăn của nó ở đâu? Hẳn không thể chỉ có rau rồi, sớm muộn gì rau trong khu này cũng sẽ bị gà biến dị ăn hết sạch.
Vì thế, Tô Tô to gan nghĩ đến việc tới khu an toàn bắt giòi biến dị cho gà con ăn!
Đang nghĩ thế, một đoàn xe đi vào bãi đỗ. Tô Tô che bụng, quay đầu nhìn giữa ánh mặt trời ban trưa nóng rực. Đoàn xe ngừng lại, Sở Hiên mặc quân trang xanh thẫm nhảy xuống từ một chiếc xe, chào Tô Tô.
Được rồi, thôn Bát Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848540/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.