“Mau rời đi!”
Tùy tiện liếc nhìn một cái, con chim ưng đang vỗ cánh phành phạch ngoài cửa, chui qua khe hở vào trong phòng. Lã Ấn khom lưng, túm lấy con chim để trên tay, đồng thời nói với binh sĩ đang chờ hắn hạ lệnh rằng:
“Thông báo cho tất cả mọi người tạm thời trốn trên các tòa nhà cao tầng. Đội tiên phong dị năng quay về khu an toàn, cả đội chuẩn bị chiến đấu giết giòi.”
Quả nhiên không hổ là người làm việc lớn. Trong lòng hắn biết rõ sở dĩ chim ưng của mình bị bắn, chắc chắn là do người của Diệp Dục đã theo dõi nó, không muốn nó đi theo bọn họ, từ đó biết được nơi bọn họ đi.
Song, vì sao người của Diệp Dục lại theo dõi chim ưng của hắn chứ? Là Diệp Dục muốn chạy trốn, trước lúc đi báo cho đồng đội bắn phát súng kia hay là từ lâu anh đã phái người theo dõi nó?
Tất cả những chuyện này, trước hết không vội phân tích, bây giờ chuyện đang khiến Lã Ấn bực bội chính là lũ giòi bọ ban đầu ở trong khu biệt thự Quả Táo không phải đã sớm bị ngọn lửa của Diệp Dục tiêu diệt hết rồi sao? Sao giờ lại còn nhiều hơn lúc trước chứ? Lại còn bò trên khắp các con đường của khu an toàn?
Cho dù trong lòng hắn có kinh ngạc không hiểu được đi nữa, nhưng cũng nhanh chóng phản ứng lại. Nhiệm vụ cấp bách lúc này không phải là truy tìm hướng đi của Tô Tô và Diệp Dục mà là giải quyết chuyện khẩn cấp bên mình trước đã rồi tính sau.
Rất nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848529/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.