“Ha ha ha.”
Diệp Dục cười ngây ngô, trái tim sắt đá lúc này mềm nhũn, nhẫn nại chịu khó chuyển quần áo cho con gái mình. Thỉnh thoảng, anh còn giở một bộ ra xem, giơ qua giơ lại, tưởng tượng con gái anh mặc bộ quần áo nhỏ này sẽ trông như thế nào.
Tô Tô ở bên cạnh, liếc nhìn Diệp Dục sắp xếp có mấy bộ quần áo cũng có thể tìm được niềm vui trong đó. Cô lắc đầu, cũng không giục anh. Sắp xếp xong quần áo của mình, cô liền vào nhà tắm bắt đầu thu dọn khăn mặt, bàn chải và kem đánh răng. Những đồ vật này vốn dĩ không cần thiết ở mạt thế, nhưng nếu đã có nước, có điện, cũng không lo không có thời gian đánh răng, vậy vẫn nên cố gắng khiến cho bản thân mình sạch sẽ thoải mái một chút, sao lại không làm chứ?
Một lúc sau, mười em bé sơ sinh bên phía tòa nhà Chăm sóc và Chữa bệnh đã được bế lên xe y tế. Cứ năm em bé sơ sinh được bế lên một xe. Lần trước trở về từ bệnh viện, đám người Tô Tô lái tổng cộng hai chiếc xe y tế. Trên mỗi chiếc xe còn bố trí năm người lớn bế trẻ con bao gồm hai bác sĩ, bốn y tá, Chu Hiểu Lâm, Tẩm Nguyệt và hai thanh niên.
Đới Thuần đi cùng với ba thanh niên còn lại đến biệt thự của Lý Tiểu Vũ. Bốn người hợp sức khiêng cái kén lớn của cô ra ngoài, định chất lên xe chở hàng vận chuyển đi. Mẹ nuôi của Lập Hạ cũng đã sớm được bố trí ngồi trên ghế phụ của xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848527/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.