Tô Tô mặc một chiếc áo búp bê màu xanh nhạt, bởi vì đứng lâu nên eo không chịu nổi áp lực, đùi và xương chậu đau khiến cô khó chịu. Cô liền ngồi ở một tảng băng làm thành ghế, vốn định tỏ ra vô cùng thoải mái ngẩng đầu nhìn Diệp Dục nhưng bỗng cảm thấy khó thở nên thở dốc, cười như mếu với Diệp Dục.
“Anh trở lại rồi?!”
Đứa bé ở trong bụng lớn lên khiến lục phủ ngũ tạng của người mẹ bị dịch chuyển, vì vậy Tô Tô đứng bị đau thắt lưng, ngồi thì lại không thở được, vô cùng khó chịu. Cô thầm nghĩ nếu thật sự Diệp Dục không trở về chắc cô dọn dẹp qua loa rồi làm ra một cái ghế dựa.
Nhìn sắc mặt khó coi của Tô Tô, Diệp Dục cúi người ôm lấy cô, tức giận đến đỏ mắt, cả người run rẩy hỏi:
“Không có chuyện gì chứ? Anh ở đây, anh đến rồi, đừng sợ.”
Anh vạn lần không nên cho rằng ở trong khu an toàn sẽ an toàn hơn so với sơn trang Bát Phương mà rút phần lớn dị năng giả đi, còn để một mình Tô Tô ở cái nơi quái quỷ này. Nhìn bề ngoài yên tĩnh, ở trong biệt thự Quả Táo xảy ra chuyện lớn như vậy mà bọn họ không cho một ai vào giúp đỡ một phụ nữ có thai.
Bởi vậy có thể thấy được rõ thói đời nóng lạnh, lòng người thắm phai.
Tuy Diệp Dục là một dị năng giả hệ hỏa nhưng mà trong lòng anh lúc này lạnh đến xương, không còn gì để nói nữa cả. Những gì cần hiểu thời điểm ở Đức thành anh cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848525/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.