Quân lính của Lã Ấn có một phần là người thường, không phải dị năng giả, khi thấy giòi biến dị trắng có kích thước tương đương con giun thì họ chỉ muốn chui vào xe thật nhanh. Họ bắt đầu nhao nhao giơ súng bắn.
Tiếng súng vang lên đì đùng, đám giòi bọ đột nhiên nhô lên như một cánh tay trẻ con. Lũ giòi biến dị phổ thông nhanh nhẹn như con rắn nhỏ, trườn lên khoang điều khiển chỗ hai anh lính đang ngồi.
Một tên đối diện chúng trơ mắt nhìn chúng chui vào trong cửa sổ, ngoác cái miệng đỏ lòm cắn vào mắt mình, lắc lư chui vào trong hốc mắt. Hai ba giây sau, đầu hắn nứt ra, đám giòi bọ chen chúc nhung nhúc không ngừng sinh sôi, cuối cùng cái đầu vỡ tung.
Đám giòi to lớn trắng nhởn chui xuống cái cổ toang hoác. Chỉ trong nháy mắt, người này đã bị chúng ăn sạch.
Người lính bên cạnh còn chưa biết phải làm sao đã bị đám giòi nhỏ như hạt gạo bò lên người.
Hắn ta phủi đám giòi trên người xuống, mở cửa xe định chạy thì đã bị mấy con chui vào trong da. Hắn ta hét lên, ngã xuống, dần chìm nghỉm trong đại dương giòi trắng.
Tô Tô nhìn thấy tất cả. Cô ngẩng đầu nhìn trời – giờ đã về chiều, Diệp Dục vẫn chưa về, có phải việc tìm thuốc không thuận lợi không? Chỗ anh Bì như thế nào? Không biết anh Bì có đưa cha cô đến thôn Bát Phương an toàn không?!
Tô Tô thở dài, cúi đầu, chỉ cảm thấy rằng trong mạt thế, làm gì cũng không ổn. Đưa cha mẹ rời khỏi biệt thự Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848522/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.