Vườn rau đó còn to hơn vườn rau của mẹ Tô, không có ai đến chăm nom, nhưng chúng đã phát triển thành một vườn rau xanh mướt, màu mỡ. Tô Tô ưỡn bụng, đi vào vườn rau xem xét một chút. Có bắp cải, hành lá, hành củ, những loại rau này phù hợp sinh trưởng vào mùa lạnh, vì thế chúng đều rất phát triển.
Còn một mảnh đất khác trồng rau thơm, nhưng có thể do thời tiết nên vẫn còn non. Dù sao những loại rau này nếu đem về căn cứ bán cũng có thể kiếm được món tiền lớn, nhưng những vườn rau thế này ở thôn Bát Phương nhà nào cũng có một mảnh.
Tô Tô nghĩ tên Lã Ấn đó đúng là ngớ ngẩn, còn đi khắp nơi trong khu an toàn tìm dị năng hệ mộc để thúc đẩy sinh trưởng rau quả, vì sao không điều vài người đi về nông thôn tìm lương thực, hoặc là khai hoang vài mảnh ruộng, bảo những người thường đi trồng trọt? Phương thức phát triển từ từ, kết hợp nghỉ ngơi, không cần phải lúc nào cũng tập trung vào việc mở rộng địa bàn khu an toàn, nếu không căn cứ Tương thành cũng chẳng đến nỗi chỉ hoạt động được hai ba năm.
Nghĩ tới đây, Tô Tô vỗ đầu một cái, có phải cô có thể thu hoạch đống rau này, dùng màng bọc bảo quản đưa đến khu an toàn của Lã Ấn kiếm chút tinh hạch?! Nhưng cả một công trình lớn thế này, mình cô làm không xuể, phải tìm người đến giúp mới được.
Nghĩ vậy, Tô Tô bèn quay người, lôi hai con gà biến dị được buộc chặt chẽ quay về đội xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848492/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.