“Diệp Dục, chúng ta chuyển bệnh viện và cha mẹ tôi đến đây sống được không?”
Xe từ từ lái về phía trước, Tô Tô nhoài người trên cửa sổ xe, nhìn những ngôi biệt thự hai tầng lần lượt lướt qua tầm mắt, trên mặt không nhịn được mà lộ ra biểu cảm mong đợi, cô nói tiếp:
“Bên trong có nhà, có có ruộng vườn đã được khai khẩn từ lâu. Mẹ tôi muốn trồng trọt thế nào cũng được, để cha tôi lại xây một cái tường vây, chịu khó xử lý những động thực vật biến dị kia một chút, tôi cảm thấy như vậy rất tốt.”
“Đi lên trước một chút, vòng qua mấy con đường nhỏ, có một trang viên. Nếu như em muốn chuyển đến đây, chi bằng đến sống ở trang viên kia còn hơn.”
Diệp Dục vừa lái xe vừa nhìn xem xung quanh giống như sợ có người nghe trộm câu tiếp theo anh định nói. Cả người đều tỏ ra thần bí, sau đó đột nhiên nhớ ra, đây là ở mạt thế, đã không còn ai có thể quản được anh, liền thoải mái nói với Tô Tô:
“Phía dưới sân, có một kho tiền. Trước mạt thế, tiền tích trữ của cả Tương thành đều đặt ở đó, có vàng thỏi cũng có cả đô la Mỹ, tường kim loại của kho tiền cũng có rất nhiều lớp!”
Nói xong, Diệp Dục dùng tay làm kí hiệu số “8” với Tô Tô. Anh nghiêng đầu, trên mặt lộ rõ sự đắc chí, giống như bản thân mình rất tài giỏi, khoe khoang với Tô Tô: “Anh của em, trước mạt thế đã vào trong đó một lần. Khi đó, anh áp tải mấy xe vàng thỏi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848490/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.