Trong khu biệt thự Quả Táo, mười tám người Diệp Dục vừa mới đỗ xe trước tường vây của Tô gia. Diệp Dục liền huýt sáo, không để ý ánh mắt kỳ lạ mà mọi người xung quanh đang nhìn mình, vẫy tay gọi Thầy Bói và Thư Sinh. Ba người ngồi xổm ở một góc nào đó nói chuyện thì thầm to nhỏ. Tô Tô nhìn bóng lưng của Diệp Dục, xoay người quay về biệt thự nhà mình, chuẩn bị ăn uống chút gì đó, rồi ngủ một giấc
Cô vừa vào cửa, mẹ Tô liền chạy ra đón, gương mặt đầy lo lắng quan sát Tô Tô một lượt từ trên xuống dưới, câu đầu tiên đã chất vấn, “Cháu ngoại của mẹ vẫn ổn chứ?’
“Vẫn ổn. Vẫn ổn. Con ăn chút đồ, rồi lên lầu ngủ một giấc.”
Tô Tô xua tay, có chút ghen tị với “sự thay lòng đổi dạ” bây giờ của mẹ Tô. Nhớ lại lúc trước, khi mẹ cô vẫn chưa biết đến sự tồn tại của Tiểu Ái, khi đó, bà quan tâm đến cô từ chuyện lớn cho đến chuyện bé. Bây giờ, cứ nhìn thấy cô, câu đầu tiên bà mở miệng hỏi chính là hỏi thăm về Tiểu Ái, khiến Tô Tô cảm thấy mình không được yêu thương nữa.
“Con mau đi ăn đi, ăn nhiều một chút, ngủ cho ngon, đừng hành hạ bản thân nữa.”
Vừa nghe Tô Tô nói muốn ăn, muốn ngủ, mẹ Tô thực sự vui mừng khôn xiết, lập tức chạy vào trong bếp xới cơm cho cô. Bà mong Tô Tô khỏe mạnh hơn, an phận một chút, đừng có nhảy qua nhảy lại, tốt nhất là nằm trên giường chờ sinh Tiểu Ái mới thôi.
Bà càm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848469/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.