Nhưng người bình thường may có thể ăn cơm no là đủ rồi, mạt thế tới, hệ thống mua bán còn chưa xây dựng hoàn thiện, tinh hạch là thứ họ không thể ăn, cũng không thể uống, càng không dùng làm gì. Vả lại đối với người bình thường đói bụng hồi lâu mà nói, có thể có ba bữa cơm no còn cộng thêm hai bữa lót dạ, đây cũng tính là thù lao hậu hĩnh rồi.
Chẳng qua là lập nên khu an toàn, trước sau gì cũng cần lao động, suy cho cùng không giống như công việc mà Tạ Thanh Diễn nói cho nên những người sống sót là thủ hạ của Tạ Thanh Diễn, không ai nhúc nhích, chỉ giương mắt chờ Tạ Thanh Diễn tìm cho bọn họ công việc vừa nhẹ nhàng lại đãi ngộ cao.
Mà người bên Tô Tô, bất kể là dị năng giả hay là người bình thường, mỗi người đều có việc phải làm, cũng không lo ăn uống nên cũng không phản ứng với những tờ đơn tuyên truyền đang ùn ùn phát tán.
Những thứ này vậy mà treo ở cửa đồn công an mấy ngày liền, lại càng ngày càng có xu thế mãnh liệt. Lã Ấn dường như cảm thấy như vậy còn chưa đủ, ngoài phát tờ đơn tuyên truyền ra, sáng nào trên đường cũng có xe Jeep quân dụng, trên xe treo một cái loa phóng thanh cực lớn, rao những thông báo tuyển dụng này một lần lại một lần cùng với điều kiện đãi ngộ của dị năng giả và người thường. Cảnh tượng náo nhiệt như là ăn Tết.
Sáng sớm Tô Tô không thể ngủ ngon, bị âm thanh cực lớn của loa phát thanh bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848464/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.