“Con cho là chửa đẻ dễ dàng như vậy sao?” Rõ ràng mẹ Tô không đồng ý với lời Tô Tô nói. Bà chợt giống như nghĩ đến điều gì đấy, mắt trợn trừng nhìn Tô Tô, “Diệp Dục chưa biết phải không? Con giấu không nói cho nó?!”
Tô Tô cười lấy lòng với mẹ Tô, cô không lên tiếng xem như là dùng sự im lặng trả lời vấn đề của bà: Phải, đúng là Diệp Dục còn chưa biết.
“Con ngốc này, chuyện đứa bé làm sao có thể không nói cho Diệp Dục?” mẹ Tô đứng ngồi không yên, đi đi lại lại, khó tin cúi đầu nhìn Tô Tô, lại hỏi, “Vì sao con không nói cho Diệp Dục?”
“Mẹ, anh ta có con đường riêng của mình, chúng ta cũng có cuộc sống riêng của chúng ta. Mẹ dùng một đứa trẻ trói buộc anh ta làm gì?”
Đối với tư tưởng cũ kỹ của mẹ Tô, Tô Tô tỏ ra không chấp nhận được. Bây giờ là mạt thế rồi, Diệp Dục lại là quân nhân, không bao lâu nữa quân đội xông lên từ hai phía, Diệp Dục không chừng phải đi tìm kiếm hướng phát triển tốt hơn, mà Tô Tô lại không có dã tâm gì, đời này chỉ muốn an phận một chỗ chăm sóc Tiểu Ái, chăm sóc cha mẹ thật tốt.
Không nên dùng đứa bé trói buộc Diệp Dục, cuối cùng khiến cho anh không vui, Tiểu Ái cũng sẽ cảm thấy mình là một phiền toái. Tô Tô không muốn thấy tình huống như vậy.
Mẹ Tô lắc đầu, bà hiểu ý của Tô Tô. Tuy là hiểu nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng bất công. Tương lai Tô Tô thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848435/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.