Tô Tô đẩy Tạ Hào Thế mà anh ta không hề suy suyển. Cô lật bàn tay giơ lên không trung giống như bắt được kiếm băng trong không khí đâm về phía bả vai Tạ Hào Thế, âm thanh xé gió vun vút. Tạ Hào Thế giật mình, không ngờ Tô Tô lại mạnh mẽ như thế, anh ta chợt mất kiểm soát, ánh chớp quanh người tản ra tạo thành một mạng lưới điện bay về phía kiếm băng của Tô Tô.
“Chết tiệt!”
Diệp Dục ở phía xa, nãy giờ chỉ quan sát chợt đứng lên chạy như bay. Anh nào biết ba người họ nói qua nói lại một hồi rồi tự dưng đánh nhau luôn. Hai người đàn ông lại đi ăn hiếp một cô gái như Tô Tô, điều này khiến Diệp Dục không thể nhịn được, lao về phía trước, chẳng thèm hỏi đầu đuôi mà cứ thế ném một quả cầu lửa to như quả bóng yoga về phía Tạ Hào Thế.
Lúc này Tạ Hào Thế cũng lo Tô Tô bị thương nên không nghĩ ngợi gì mà cứ thế đưa tay đỡ quả cầu lửa của Diệp Dục. Quả cầu lửa nóng rực, mang theo sức mạng ngang hàng với anh ta khiến anh ta phải lui về sau vài bước.
Tạ Hào Thế hít sâu một hơi, cuối cùng cũng vững vàng trên mặt đất, cố chịu đựng quả cầu lửa của Diệp Dục. Tia chớp tím lóe sáng, quả cầu lửa hóa thành khói đen rồi tan biến. Tạ Hào Thế nâng tầm mắt, suy tư nhìn Diệp Dục đang chạy như bay đến.
Chỉ chớp mắt, mười bảy đặc công dị năng ở hai bàn phía sau Diệp Dục soàn soạt đứng lên, ai nấy đều lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848423/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.