Trong phòng hồi sức cấp cứu còn một vị bác sĩ và y tá nữa, họ đang bận rộn luôn chân luôn tay, không phải đo nhiệt độ cho lũ trẻ thì cho chúng uống nước. Vị bác sĩ kia thấy anh Bì xông vào, định ngăn lại thì cô y tá lúc nãy ôm sữa bột vào phòng làm việc đã ôm năm sáu bình sữa chạy ra gọi cô y tá còn lại:
“Đao Muội ơi, nhanh lên, đút sữa cho bọn trẻ đi. Sữa bột mới do bác sĩ Trạc mang đến đấy.”
“Thật không?”Cô y tá tên Ngô Đao Muội cầm hai bình sữa, mừng đến nhảy cẫng lên, “Tốt quá rồi, tốt quá rồi, Tiểu Kỳ! Đúng là tốt quá!”
Hai cô y tá vui mừng xong thì lập tức chia nhau cho lũ trẻ ăn sữa.
Anh Bì đã xông đến lồng ấp số 13 bên cạnh con trai mình.
Tô Tô nhìn một lúc màn cha con gặp lại cảm động này, tâm trạng như bị đè nén nghẹn ngào. Từ kiếp trước cô đã không thích nhìn những cảnh thế này lắm. Có lẽ vì bản thân cô không tìm được Tiểu Ái nên cô không thích nhìn khoảnh khắc những người thân tìm thấy nhau.
Vì thế cô xoay người đi vào phòng làm việc của bác sĩ, nhìn ngó một lượt, trừ những thứ bị đám người ngoài kia bới lanh tanh bành ra thì chẳng có đồ gì đáng giá. Đang lúc định đi thì phát hiện trên bàn có một xấp giấy được xếp gọn gàng, bên trên ghi những số liệu hóa học Tô Tô không hiểu nhưng khóe mắt liếc thấy cụm từ “vaccine phòng bệnh” quan trọng bên trên.
Tô Tô mừng rỡ, lật một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848413/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.