Đứa bé hai tuổi có dáng dấp và cân nặng gần giống Tiểu Ái. Đã mười năm rồi Tô Tô không dỗ dành đứa trẻ nào độ tuổi như Tiểu Ái. Cô sợ, sợ dỗ dành đứa trẻ ở tuổi này, cực kỳ sợ đứa trẻ khóc thút thít đòi mẹ ôm như vậy. Cô sợ sẽ nhớ đến Tiểu Ái, sợ không chịu được mà suy sụp. Mặc dù sống lại một lần, nhưng nỗi sợ như vậy đã ăn sâu bén rễ, ảnh hưởng đến Tô Tô ở kiếp này.
Hơn nữa, bây giờ Tô Tô lại đang mang thai. Mang thai hai tháng còn phải bế một đứa trẻ, chuyện này mệt thế nào chứ! Cô không làm!
Diệp Dục ảo não, ôm đứa bé trong lòng như một ã người máy lực lưỡng ôm theo một mô hình người bé xíu, cực kỳ không phù hợp. Anh tùy tiện xốc đứa bé lên, đứa bé khóc thét lên như bị anh ngược đãi.
Phía trước, Tô Tô quay đầu lại trừng mắt nhìn Diệp Dục rồi quay người, tiện tay rút ra hai thanh mã tấu sau lưng anh, lần lượt giải quyết những con zombie đang tiến tới. Giải quyết xong lũ zombie, Tô Tô chợt nghĩ ra một cách, thử luyện tập dùng ý nghĩ để sự dụng thao tác dị năng tinh vi, không đi lấy tinh hạch trong đầu của từng con zombie.
Cô hất đuôi tóc một cái, một cây leo bằng nước bay ra từ sau lưng cô, cắm vào đầu zombie, xoáy một cái đã cuốn theo tinh hạch về.
Đứng sau Diệp Dục, vốn dĩ Lý Oánh nhìn chung đã bình tĩnh lại, nhưng nhìn thấy Tô Tô không dùng đao, sau lưng lại mọc ra một cành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848387/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.