Đám rau cỏ được mẹ Tô chăm sóc tận tâm, lại có dị năng thúc đẩy trong vô thức nên chúng càng lớn nhanh hơn. Mấy hạt giống măng tây hôm qua mới gieo trồng mà hôm nay lá đã chồi lên xanh mượt mỡ màng, chắc ngày mai là ăn được. Điều này chứng tỏ dị năng của mẹ Tô đang ngày một khá hơn, chỉ có điều bà không phát hiện ra mà thôi.
Tô Tô không định giải thích rõ với mẹ, cũng không định nói rõ cho ai hết, dù sao làm người cũng phải biết giấu mình. Trở thành dị năng giả vốn đã là điều khiến người ta mong ước, một dị năng giả có thể thúc đẩy sự sinh sôi của đồ nông sản, dù ở bây giờ hay tương lai đều là nhân tài mà các thế lực muốn tìm kiếm.
Cứ để mọi người nghĩ mẹ Tô chỉ là một người bình thường thích trồng cây cối trong nhà kính, Tô Tô không muốn mẹ mình phải đi tranh chấp sĩ diện, càng không muốn lấy mẹ mình ra để ổn định lòng người. Bốn người nhà họ không cần một cuộc sống hào nhoáng, cũng không muốn có nhiều quyền lợi to lớn, cô chỉ muốn sống một cuộc sống an ổn trong thời thế loạn lạc này là tốt rồi.
Tô Tô ngước mắt nhìn Diệp Dục đang đứng cùng cha Tô và đoàn quân đứng sau lưng anh, nhíu mày suy nghĩ. Dù dị năng hệ thổ của mẹ Tô có phải đáng phát triển hay không thì số rau trong hai nhà kính kia cũng không để đến mai được rồi, quân nhân ăn rất khỏe.
Mẹ Tô thì đang chẳng hay biết gì, đứng cạnh bồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848374/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.