“Ý là sao?”
Lý Tiểu Vũ tái mặt, ngẩn ra nhìn Tô Tô. Có phải Tô Tô đang mỉa mai mình? Nhưng vừa rồi, hai người rõ ràng vẫn nói chuyện rất tốt, cái gì mà “đừng mềm lòng quá đà là có thể sống rất lâu” chứ? Người khác nghe câu này rất dễ hiểu lầm đấy! Tô Tô cũng không giải thích, mỉm cười sâu xa, ôm máy tính của mình rời khỏi kí túc xá.
Vừa ra khỏi cửa phòng kí túc xá thì đã thấy Lý An Tâm đứng bên cạnh cửa. Cô ta nhìn thấy Tô Tô ra ngoài, thản nhiên đi vào kí túc xá. Khi đi sượt qua vai của Tô Tô, cô ta cũng không nhìn Tô Tô lấy một cái. Một lát sau, Tô Tô đã nghe thấy ở phía sau, Lý An Tâm cố ý nói to với Lý Tiểu Vũ:
“Cậu còn nói chuyện với cô ta làm gì? Nhìn đi, người ta còn mỉa mai cậu thừa lòng tốt đấy?”
“An Tâm. Đừng nói nữa.”
Ở trong phòng kí túc xá, Lý Tiểu Vũ quay đầu liếc nhìn bóng dáng gầy gò ốm yếu kiêu ngạo đã đi xa. Trong thời khắc ngắn ngủi đó, Lý Tiểu Vũ cảm thấy nỗi xót xa mơ hồ. Cô ấy không thể diễn tả rõ cảm giác Tô Tô đem đến cho mình, nhưng từ tận sâu trong đáy lòng, Lý Tiểu Vũ cảm thấy lời nói ban nãy của Tô Tô dường như không có ác ý.
Tô Tô ôm theo một máy chủ, một màn hình, chuột máy tính và bàn phím, ung dung đi một mạch đến bãi đỗ xe bên ngoài kí túc xá. Cách khá xa, cô đã thấy cha mẹ mình đang tranh cãi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848339/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.