Tề Mặc Thiên bước vào phòng, nhìn thấy một An Hạo Kiệt đang lăn lộn cười trên bàn, khuôn mặt vô cùng phấn khích cùng hạnh phúc, thiếu điều muốn khóc thành dòng sông rồi. Ông hỏi
" Có phải Thiên nhi truyền âm tới không? "
An Hạo Kiệt gật đầu lia lịa, lúc này, Hạo Thiên lại truyền âm tới
" Cha mà không trả lời thì cũng đừng liên lạc với con nữa "
An Hạo Kiệt giật bắn người dậy, bắn đầu giả vờ ho lên, truyền âm
" Khụ khụ, lúc nãy bận nói chuyện với người khác không đáp lại lời con. Có chuyện gì sao? "
Hạo Thiên nhận lại lời truyền âm, bảo
" Bên phía con có một vấn đề, cha gửi người tới xử lý đi "
An Hạo Kiệt liền nói
" Chẳng phải bảo ra ngoài không được lấy danh phận hoàng tử sao? Sao hiện tại liền lộ rồi "
Hạo Thiên đáp
" Con chịu thôi vì dân làng nơi này không tin tưởng con, con đành lấy thân phận hoàng tử ra mà nói chuyện với họ vậy "
An Hạo Kiệt hỏi
" Mà con đang ở đâu? Có vấn đề gì? "
Hạo Thiên liền trả lời
" Con ở ngôi làng phía Nam thủ đô Nặc Luân. Nơi này xảy ra sự biệc bốc lột cùng với âm mưu tạo phản, giả mạo hoàng thất do Tử tước Minh Khang đứng sau bày trò. Tử tước Minh Khang cho người giả mạo thánh chỉ đến ngôi làng này bốc lột tiền của của dân, tăng thuế một cách quá đáng, còn giả mạo thánh chỉ, xúc phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188503/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.