" Hôm nay trời rất nóng a, huynh ấy cũng không có phát ra âm thanh phì phò khi ngủ mà? "
Lời Thống Trung vừa ra, khiến cả bọn thoáng tái nhợt đi. Âu Dương Đông tiến lên bên cạnh, áp tay lên trán cậu, bỗng...
" A "
Âu Dương Đông khẽ hét lên, rụt tay về nhanh chóng khi vừa đặt tay lên trán Hạo Thiên. Cả bọn thấy hành động như vậy liền sốt ruột, lo lắng càng thêm nhiều, cả An Lam Nguyệt cũng tiến lên đưa tay sờ thử, và...
" Á "
An Lam Nguyệt hét lên một tiếng, khuôn mặt sững sờ nói
" Nóng quá! "
" Xoạt "
Đúng lúc này, Hạo Thiên loay xoay trong chăn, với ý định kéo chăn đắp kín lại, ánh mắt mơ hồ nhìn thấy thân ảnh của mọi người. Hạo Thiên hơi thở có chút mạnh, lại không biết rằng mình đang bệnh, cố nở nụ cười nhẹ, giọng nhỏ hỏi
" Mọi người sao vậy? Sao lại vây quanh ở đây... Tuyết nhi... Mặt muội bị làm sao vậy?... phù... phù... Sao lại đỏ như vậy, ai ăn hiếp muội rồi... phù... Huynh có chút lạnh và mệt... Muốn ngủ một lát.... Phù... "
Giọng nói êm đềm ngày thường giờ lại mang thêm chút khàn, mỗi câu nói lại là tiếng thở mạnh của cậu. Mắt dần nhắm lại... Hạo Thiên lúc này nghe thấy nhiều tiếng ồn, bọn nhóc với lão cha cứ luôn miệng gọi tên mình, mệt quá...
" Thiên Thiên, đệ sao vậy? Mau mở mắt ra! "
" Tiểu Thiên, không được ngủ. Mau mở mắt ra "
" Thiên ca, huynh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188421/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.