Với khuôn mặt ngơ ngác, Hạo Thiên đứng trước gương đã không khỏi giật mình, đứng hình mấy 5 giây.
Trong gương vẫn là gương mặt của cậu, vẫn vóc dáng ấy, gương mặt ấy, mái tóc ấy. Nhưng lại xuất hiện thêm những thứ từ trước đến nay chưa bao giờ có. Cơ thể cậu biến hóa lớn từ sau khi khôi phục lại hoàn toàn kí ức của kiếp trước. Đôi tai dài và nhọn, cặp sừng lớn và dài, uốn cong và đưa ra trước, phía sau lưng cặp cánh đen, to lớn đang co lại ngay phía sau.
Hạo Thiên đứng hình khi nhìn thấy hình ảnh này, không phải cậu ghét nó, nhưng vì trước nay đã quen hình hài con người kia nên hiện tại có chít không quen mắt.
Đưa tay sờ mặt mình vài cái, tự hào vì da mặt vẫn trắng và mịn.... Khoan, đây không phải trọng tâm. Trọng tâm hiện tại thì mọi người đã đi đâu hết rồi a? Sao lại bỏ ta ở nơi này một mình vậy chứ!?
Trong khi chờ mọi người trở lại, Hạo Thiên nhớ lại một số thông tin về nơi này.
Chỗ này chia làm 2 giai cấp, đó là hoàng tộc và thường dân. Trong đó, cấp bậc được chia làm 7 cấp, đứng đầu là Hoàng đế, thứ 2 là Hoàng hậu, Công tước, Hoàng tử và công chúa. Thứ 3 hầu tước, thứ 4 là bá tước, thứ 5 là Tử tước, thứ 6 là các thành chủ, nhỏ hơn thành chủ một chút chính là trưởng làng hoặc thị trưởng, cuối cùng chính là dân thường.
Mặc dù xếp hoàng tử và hoàng hậu ngang nhau nhưng so về quyền thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188373/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.