" Bốp "
Một cái quất roi giòn tan vang lên, trên mặt Cơ Huy và Cơ Trí hai vết lằn in rõ ràng, máu vẫn rỉ ra từng giọt trên đấy.
Cả hai ôm mặt mà lăn lộn trên đất, Cơ Minh lật đật ngồi dậy đỡ cháu mình. Nhăn nhó quát
" Hà cớ gì các ngươi lại làm như vậy? Chúng ta có gây thù chuốc oán gì sao? "
Hạo Thiên lạnh mặt không đáp, bọn nhóc thì bừng bừng sát khí muốn giết người, Gia Linh và Băng Liên im lặng không đáp, ánh mắt chính là lạnh nhạt, vô tình. Người dân xung quanh bắt đầu tụ hội lại với nhau, bàn tán chỉ trỏ
" Này, đó chẳng phải là đoàn thương nhân họ Cơ sao? Bị đánh thành như vậy rồi! "
" Đáng đời chúng lắm, ta trước tới đây luôn căm ghét chúng. Chúng đã hại biết bao nhiêu nữ nhi nhà lành rồi cơ chứ, ỷ có lão nhân gia lv hơn 350 cấp liền lên mặt, kiêu ngạo, ức hiếp người quá đáng "
" Này, đừng nói là An Linh và An Liên tướng quân cũng đã bị.... "
" Bốp "
" Ngươi nói ngu gì vậy? Ngươi nghĩ An Linh và An Liên tướng quân là ai chứ? Sao có thể bị bọn họ làm như vậy? Bớt ngu lại dùm ta, ta chắc rằng hai người ấy biết được chuyện xấu chúng làm nên mới ra tay trừ hại cho dân. Ta ủng hộ ngài ấy! "
" An Linh tướng quân, An Liên tướng quân, chúng tôi ủng hộ hai người. Mau giết bọn chúng đi! "
" Mau giết bọn cặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188340/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.