" Lâu rồi không gặp, tiểu Trung, tiểu Vũ! "
Hạo Thiên mỉm cười nói
Thống Trung và Bạch Vũ không có khuôn mặt rưng rưng nước mắt, cũng không có khuôn mặt oán trách, hờn dỗi, mà chỉ đơn giản là mỉm cười mãn nguyện, vui sướng với những gì diễn ra trước mặt.
Bạch Vũ ôm lấy Hạo Thiên, cười nói
" Thiên ca ca, tiểu Vũ nhớ huynh lắm. Rất nhớ mọi người! "
Hạo Thiên mỉm cười đáp
" Ta cũng rất nhớ đệ. Thời gian qua hai người mạnh lên không ít nhỉ!? "
Bạch Vũ cười hì hì, tuột xuống khỏi người Hạo Thiên, kéo lấy hai chiếc ghế sang ngồi cạnh Thống Trung và Di Di.
Thống Trung không báo trước quay sang ôm chầm lấy Minh Kỳ, cười nói
" tiểu Kỳ, lâu rồi không gặp. Mấy năm qua không ai cãi lộn với tôi đây, tôi buồn lắm đấy! "
" Bốp "
Minh Kỳ đánh thẳng vào bụng Thống Trung, bảo
" Ai cho cậu tùy tiện ôm tôi. Mau buông ra, tên Thống Trung khốn khiếp nhà cậu, thời gian qua tính tình vẫn tùy hứng như vậy "
Thống Trung ôm bụng cười lớn, nói
" Còn tiểu Kỳ cậu, vẫn khó ở như xưa thôi! "
Mặc cho hai tên đấy cãi lộn qua lại, cả bọn vẫn chậm rãi ăn uống, chậm rãi nói chuyện.
Thống Trung sau khi chào hỏi tất cả, lại bất giác bắt gặp hai người mới, mỉm cười hỏi
" Boss, ai vậy ạ? "
Hạo Thiên nói..... ( Đoạn này tua nhanh)
Thống Trung mỉm cười nói
" Xin chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188331/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.