" Tử Ngôn, các ngươi hôm nay đã thi xong chưa vậy? "
Một giọng nói lớn và đầy vẻ gấp rút vang lên, khiến mọi người chú ý tới.
Doãn Bằng phi từ đằng xa lại, đáp trên sàn đấu, gương mặt đầu tiên biểu lộ ra là kinh hoàng cùng hoảng sợ. Vội vàng tới cạnh Tống Tử Ngôn, kinh sợ hỏi
" Có chuyện gì thế này? Ai làm ra? "
Tống Tử Ngôn đầu đầy mồ hôi, nuốt nước bọt, khẽ nói nhỏ
" Người phía sau ngài! "
Doãn Bằng quay phắt lại, mắt trừng lớn, toàn thân cứng đờ, câm nín không biết nói gì hơn. Chỉ thấy Hạo Thiên gương mặt mỉm cười, vẫy tay chào mình, còn cười tươi vui vẻ nói
" Chào lão Doãn, vẫn khỏe chứ? "
Doãn Bằng nuốt nước bọt, nắm chắc 9 phần 10 là do đám học viên này gây chuyện trước nên mới bị như vầy đây mà. Có nhóc Hạo Thiên này ở đây, bọn học viên kia lại không biết nhóc này, tính tình kiêu ngạo rồi nói này nói nọ nên mới thành ra như vậy, haizzz... Khổ thân già này quá đi mà....
Doãn Bằng mắt phải giật giật, miệng cố nặn ra nụ cười, nói
" Đại tư lệnh hôm nay thật rảnh rỗi mà có nhã hứng đến đây xem tuyển học viên sao? "
Hạo Thiên cười lạnh, nói
" Các học viên hôm nay thật hài hước, chúng khiến chúng ta cười một trận đã đời luôn đấy! "
Doãn Bằng cố gắng dùng giọng bình thản nhất, dịu nhẹ nhất mà nói
" Chẳng hay... Chúng đã làm gì khiến ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188283/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.