An Lam Nguyệt và tiểu Siêu rời phòng cùng với ba người Hạo Thiên, Lăng Giang Tuyết và Tử Kiệt. Muốn đi dạo xung quanh một chút xem có đỡ đau hơn chút nào không, chứ nằm lì một chỗ cơn đau xuống quá lâu rồi.
Hạo Thiên đi trước, vừa đi vừa trêu trọc, nói
" Hai người ăn nhiều như thế, ăn rất ngon có đúng không nào? "
An Lam Nguyệt và tiểu Siêu đi phía sau, cơ mặt giật giật, muốn bay lên vả cho Hạo Thiên vài cái, nhưng lại sợ hành động này chứng tỏ là chê bai thịt nướng của Lăng Giang Tuyết, nên nhịn lại, cười ngượng nói
" Ngon, đương nhiên là rất ngon rồi "
Lăng Giang Tuyết phía trên cười hi hi, lắc đầu nói
" Muội biết thịt do muội nướng rất tệ. Thịt nướng lần này so với mấy chục năm trước càng thêm dở tệ, thịt vừa khét vừa mặn lại còn chua nữa chứ. Nhưng mọi người vẫn ăn mà còn khen ngon nữa, thậm chí không chê bai gì cả khiến ta rất vui. Cơ mà muội người không cần phải miễn cưỡng ăn hết 15 kg như vậy đâu, để bây giờ phải đau như vậy. Muội rất buồn, rất lo lắng khi mọi người đau đấy... "
Hạo Thiên lúc này áp sát trán mình với trán Lăng Giang Tuyết, cười nhẹ nói
" Tuyết nhi không cần lo đâu. Bọn họ vì thấy thịt do muội nướng rất ngon nên mới ăn nhiều như vậy, chỉ là không cẩn thận ăn nhiều quá nên mới bị trúng thực mà thôi. Tuyết nhi đừng lo lắng quá nhiều làm gì "
An Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188277/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.