Cố Hoài Ninh và Lục Vô Thanh không cần phải tham gia hết sự kiện này, họ vốn nhờ sự giúp đỡ của cô gái bí ẩn đã gỡ bỏ rào cản trong lòng, đến được với nhau. Cả hai đạp gió bay đi, tìm một không gian yên tĩnh cách xa nơi này. Vừa đáp đất, Cố Hoài Ninh liền ôm lấy Lục Vô Thanh, giọng điệu êm đềm
"Rốt cuộc muội cũng cho ta một cơ hội rồi"
Lục Vô Thanh bị ôm bất ngờ, giật mình chưa kịp phản ứng liền bị ôm lấy, ôm đến không thoát ra được. Nhưng không phải loại dễ dãi, đưa tay đấm vào lưng Cố Hoài Ninh một cái, liền nói
"Ta cho huynh một cơ hội chứ không phải cho huynh ôm ta. Mau buông ra"
Cố Hoài Ninh bị đấm rất đau nhưng không hề kêu la một tiếng, lại nghe thấy câu nói của Lục Vô Thanh, thói mặt dày lại giở ra
"ta không biết, rất lâu rồi chưa được ôm muội. Cho ta ôm một lát nữa thôi"
Lục Vô Thanh không khách khí liền nói
"Được, ôm đi. Ôm xong liền cút, ta không muốn nhìn mặt huynh nữa"
"ấy, ta không thế nữa. Nghe theo muội tất"
Cố Hoài Ninh liền buông tay, cười vô tội nói. Lục Vô Thanh tay chống eo, ra vẻ nói
"Ta chưa chấp nhận huynh hoàn toàn cho nên ta có vài điều kiện sau. Thứ nhất, một tháng chỉ được nắm tay 4 lần, mỗi lần 30 phút. Thứ hai, không cho phép bất thình linh ôm ta. Thứ ba, huynh tuyệt đối nghe lời ta"
Cố Hoài Ninh mặt ấm ức, bảo
"Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188211/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.