Doãn Bằng một bên căng thẳng suy nghĩ, đám người phía sau thì lo lắng, sợ hãi không biết nên làm gì, An Lam Nguyệt thì đang truyền âm nói chuyện với ai đó trong rất là vui vẻ, thỉnh thoảng lại nhìn Hạo Thiên rồi cười mỉm.
An Lam Nguyệt cười truyền âm đi
"Phong lão sư, ngài nói là thật sao? "
Người truyền âm đến là Thiên Vũ Phong, ông đang ở một nơi nào đó và truyền âm đến cho An Lam Nguyệt. Thiên Vũ Phong bên kia, cũng truyền âm lại, giọng có chút vui sướng
"Đúng vậy. Người đó đúng vào ngày 1 tháng 1 sẽ xuất hiện và còn xuất hiện trong sự kiện tình duyên bất chợt của học viện nữa"
An Lam Nguyệt như muốn nhảy lên, hét lên thật to cho cả thế giới biết mình đang vui như thế nào, lại truyền âm
"Chắc chắn Thiên Thiên biết được sẽ rất vui cho mà xem. Nó đã nhớ ra rồi ấy"
Bay giờ tới lượt Thiên Vũ Phong, ông giật mình hỏi
"Cái gì? Người nói thật không? Nói như vậy thì nó nhớ lại mọi chuyện rồi ư? "
An Lam Nguyệt lắc đầu, truyền âm đáp
"Không có. Giống như đó là phần quan trọng nhất đối với nó nên nó chỉ nhớ ra được mỗi chuyện đó thôi"
Thiên Vũ Phong "ừm" một tiếng, lại nói
"Tôi có dặn lão Doãn kêu nó tham gia, không biết bây giờ đã nói chưa nữa. Hay là người trực tiếp đi nói đi"
An Lam Nguyệt gật đầu, truyền âm lại
"Được. Ta đi ngay. Phong lão sư cũng chuẩn bị thực tốt đi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188184/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.