An Lam Nguyệt sau khi rời khỏi phòng của Hạo Thiên không đi tìm Hoa Vô Khuyết ngay mà trực tiếp đi tìm tiểu Siêu. Thấy cậu rồi liền kéo lại gần, thì thầm
"Siêu Siêu, hôm qua lúc tiểu Thiên bị đau đầu ấy, đệ thân là hệ thống của đệ ấy có cảm thấy tiểu Thiên bị nguy hiểm đến tính mạng không? "
Tiểu Siêu lắc đầu, bảo
"Hôm qua chỉ cảm nhận được ca ca đầu rất đau, cũng không quá nguy hiểm. Giống như chỉ là cơn đau đầu do làm việc hay suy nghĩ quá nhiều mà gây nên thôi"
An Lam Nguyệt "ồ" một tiếng, lại nói
"Vậy mà Tử Kiệt nó lại cảm nhận thấy Thiên Thiên bị nguy hiểm đến tính mạng đấy. Đệ nói xem, là do bản năng của khôi lỗi hay do mối liên kết giữa cha con với nhau? "
Tiểu Siêu lắc đầu, đáp
"Đệ cũng không chắc nữa. Trong sách không nhắc tới việc khôi lỗi có mối liên kết chặt chẽ với chủ nhân như cảm thấy nguy hiểm đang xảy ra với chủ nhân hay đại loại vậy. Có thể là do mối liên kết cha con chăng?"
An Lam Nguyệt nhún vai, nói
"Tỷ cũng không biết. Thôi thì như vậy cũng tốt, chúng ta không phải lúc nào cũng bên cạnh tiểu Thiên, để Tử Kiệt có mối liên kết như vậy với tiểu Thiên thì chúng ta có thể biết được khi nào đệ ấy đang gặp nguy hiểm. Thôi, tỷ đi đây. Mà, đệ có thây Khuyết ca ở đâu không? "
Tiểu Siêu bảo
"Có thấy, huynh ấy đang ở trên nóc tàu ấy, tỷ ra đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188174/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.