"Hạo Thiên..... Hạo Thiên...."
Tâm trí rơi vào một mảnh hỗn loạn điên cuồng, lại bỗng nhưng trắng xóa, không còn thấy gì nữa trước mặt chỉ là một mảnh mờ mịt không màu sắc, không âm thanh, không hương vị.... Chốc lát sau là tiếng gọi quen thuộc mà đã khá lâu rồi không nghe thấy. Mở mắt ra thì trước mắt là một mảnh xanh rờn, đồng cỏ xanh với gió thổi vi vu như tạo thành những rợn sóng nhỏ. Gần chỗ cậu đang đứng là một cây cổ thụ lớn, ngay phía dưới có người đang ngồi trên ghế với một chiếc bàn và ghế đối diện, người đó đang gọi cậu.
Hạo Thiên thất thần nhìn hồi lâu, người đó lại nói
"Con có muốn lại đây ngồi một chút không? Kể cho ta nghe chuyện bên ngoài kia?"
Hạo Thiên mỉm cười tiến tới, ngồi xuống đối diện với Ma Đế, dưới lớp áo choàng không thấy được khuôn mặt của người như dường như cảm nhận được nụ cười ấm áp ẩn sâu lớp áo choàng phủ đầu kia. Hạo Thiên khẽ cười, nhẹ giọng nói
"Cũng không có chuyện gì đặc sắc cả, chỉ có việc khoảng tháng trước nhất thời tức giận mà giết 15 vạn quân, lại trêu trọc phải một tông môn hùng mạnh của nước khác là lỡ tay bóp chết đệ tử chân truyền của tông mộ đó, lại lỡ tay quá đà mà đánh bị thương Thiên đế và Thiên nữ, leo lên vị trí Phiên Thiên tướng quyền cao chức trọng. Dạo thời gian đó còn lỡ miệng bảo thuộc hạ đánh phế lũ thuộc hạ của các vị quan chức khác. Nói chung là dạo gần đây cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188165/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.