Chương trước
Chương sau
An Lam Nguyệt cười hỏi

"Tử Kiệt muốn là muốn cái gì? "

Tử Kiệt chìm đắm trong vẻ đẹp của Hạo Thiên, bất giác nghe gọi, liền luống cuống nói

"không... Không có gì"

Quả thật, vẻ đẹp của Hạo Thiên hút hồn cả nam lẫn nữ, không ai là không bị cậu cuốn hút lấy. Từ nhỏ đã mê hoặc người ta bằng sự đáng yêu, lớn lên lại dùng vẻ đẹp trai mà cuốn lấy hồn người khác không chút nương tay. Đến cả An Lam Nguyệt còn muốn bay lại cắn lấy một miếng nữa là, nhưng thôi cố nhịn, nó là đệ đệ mình đấy.

Tiểu Siêu lại hỏi

"Tử Kiệt muốn gì? "

Tử Lam kế bên nhìn Tử Kiệt, cậu cứ luống ta luống cuống mãi không nói, phận làm muội muội liền nói thay

"Ca ca muốn có mái tóc dài như pa... Như chủ nhân Hạo Thiên ạ"

"ồ"

Cả 3 ồ lên một tiếng nhỏ, An Lam Nguyệt buông tay khỏi mái tóc của Hạo Thiên, tiến tới chỗ Tử Kiệt. Cậu hoảng sợ cúi đầu, lo lắng không thôi. Lại cứ nghĩ mình nói sai gì rồi, à không, cô muội muội hại mình rồi a.

An Lam Nguyệt đặt tay lên đầu Tử Kiệt, xoa xoa rồi mỉm cười nói

"Tử Kiệt muốn có mái tóc như Thiên Thiên sao!?"

Tử Kiệt hơi gật gật đầu, lại hoảng lên lắc đầu lắc. Ngây ngô vô cùng, An Lam Nguyệt lại cười nói

"Vậy có muốn hay không? "

Tử Lam tiến tới, mạnh dạn vỗ vỗ vai Tử Kiệt, nói

"Ca ca nhát quá vậy. Lúc nãy còn nói muốn mà, bây giờ sao lại lắc đầu, muốn thì nói muốn, không muốn thì nói không muốn một cách dứt khoát, sao lúc muốn lúc không vậy."

An Lam Nguyệt cười ha ha, nói

"Cô bé Tử Lam này thật mạnh mẽ nha, Tử Kiệt nhìn xem, muội muội ngươi mạnh mẽ như vậy, ngươi thân là ca ca sao lại yếu đuối đến thế. Nào, nói ta nghe, muốn hay không? "

Tử Kiệt hơi ngước đầu, ánh mắt thèm muốn nhìn về phía Hạo Thiên, nhìn mái tóc được buột cao của cậu một cách chăm chú không rời. Đầu khẽ gật, miệng thủ thỉ

"Muốn! Tử Kiệt muốn có mái tóc dài như Hạo Thiên chủ nhân vậy"

An Lam Nguyệt lại xoa xoa đầu cậu, nói

"đấy, muốn thì dứt khoát nói ra, có gì phải sợ cơ chứ."

Nói xong liền quay sang phía Hạo Thiên, chìa tay nói

"Móc ra! "

Hạo Thiên hơi nhăn mày, khuôn mặt khó hiểu hỏi

"móc cái gì? "

An Lam Nguyệt gấp lên

"Đương nhiên là đan dược giúp mọc tóc nhanh rồi, ta biết đệ có mà, nhanh móc ra"

Hạo Thiên lập tức trả lời

"Có nhưng đệ mang theo làm gì cơ chứ. Mà chỗ công hội ở thủ đô cũng không có đâu, đệ đâu có bán hay bảo bọn kia luyện chế làm gì."

An Lam Nguyệt hơi nhăn mặt

"Vậy nói chung là đệ biết cách luyện đúng không?"

Hạo Thiên gật đầu, An Lam Nguyệt liền nói

"Vậy mau luyện ngay lập tức cho tỷ, nhanh lên"

Hạo Thiên thở ra một hơi, biết trước Tử Kiệt cũng muốn thì ngay từ đâu đã chế ra tóc dài luôn rồi, hơi đâu mà bây giờ đi luyện chế, haizzz.

Hạo Thiên quay lưng đi vào không gian hệ, sẵn tiện nói

"Hai người đo cấp của chúng giúp ta"

Tiểu Siêu giơ ngón tay cái lên, Hạo Thiên liền biến mất. Hiện tại bên ngoài chỉ còn 4 người, An Lam Nguyệt và tiểu Siêu tiến tới trước mặt Tử Kiệt và Tử Lam, An Lam Nguyệt nói

"Tử Kiệt đợi một chút. Còn Tử Lam, muội biết nấu ăn không? "

Tử Lam gật đầu, dù sao Hạo Thiên cũng có nhồi nhét kiến thức về ăn uống cho chúng, không lẽ nấu ăn lại không biết. Mà chỗ này có gì ăn được à? An Lam Nguyệt quay sang Tiểu Siêu, nói

"Siêu Siêu, chỗ này có gì ăn được à? Theo tỷ nhớ toàn là thảo dược, suối thì cũng chỉ có nước chứ không có cá, có gì ăn được à? "

Tiểu Siêu lắc đầu, lại nói

"Có cá ở suối nhưng chỉ toàn là những giống cá nhỏ chưa lớn. Nhưng chúng ta có thể trồng, còn cá thì bắt, thịt thì.... Khi nào có chim chóc bay vào đây thì bắt thôi"

Nói rồi, Tiểu Siêu liền lấy ra chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Tử Lam, nói

"Muội biết trồng cây đúng chứ? Trong này là các loại trái cây ta hái được và một số hạt giống để trồng rau quả, các loại trái cây và phân bón cần thiết. Muội sau khi ra ngoài hãy tìm một mảnh đất trống mà trồng xuống, nhớ tránh xa mấy chỗ có thảo dược ra nhé"

Tử Lam gật đầu nhận lấy, An Lam Nguyệt hỏi

"Đệ ở đâu mà có sẵn vậy?"

Tiểu Siêu cười nói

"Lúc mua hạt giống cho công hội đệ đã mua dư, hiện tại còn ở đây này"

An Lam Nguyệt "ồ" lên một tiếng rồi lại "a" thêm tiếng nữa, cũng lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, nói

"Đây là quà của ta, trong này có những bộ quần áo mới ta mua chưa dùng lần nào, ta cho muội hết."

Tử Lam cũng nhận lấy, mỉm cười nói

"Tử Lam cảm ơn các vị chủ nhân"

An Lam Nguyệt lại nói

"Bây giờ chúng ta bắt đầu đo cấp bậc, tiểu Siêu cầu do cấp bậc đệ có không? "

Tiểu Siêu gật đầu, lấy ra hai quả cầu nhỏ lớn hơn bàn tay một chút, đưa tới trước mặt Tử Lam và Tử Kiệt, nói

"Cả 2 cùng đặt tay lên quả cầu và truyền mana vào xem... À mà, sao chúng ta không trực tiếp cảm nhận cho nhanh?"

An Lam Nguyệt lắc đầu, nói

"Tỷ thích! "

Tiểu Siêu cạn lời, Tử Lam và Tử Kiệt nghe lời, đặt tay lên quả cầu, truyền mana của mình vào. Quả cầu sáng lên, những chữ số tăng lần lượt, mỗi luvs một nhanh hơn, nhưng khi lên số càng cao tốc độ càng chậm lại đôi chút. Cho đến khi ánh sáng tắt lịm và con số cuối cùng cũng dừng lại ở số 350. Cả 2 đều là 350, lv 350, một con số khá lớn, không ngờ họ lần đầu chế tạo lại chế ra được 2 khôi lỗi với 350 cấp, vượt hơn cả lão tiền bối Tề Mặc Thiên. Lại một câu nữa, máu của Hạo Thiên đúng là tuyệt mĩ mà.

An Lam Nguyệt vui vẻ hẳn lên, ôm chầm lấy tiểu Siêu, nói

"Tuyệt vời. Chúng ta vậy mà lại tạo ra được 2 khôi lỗi với sức mạnh vượt bậc như vậy"

Tử Lam và Tử Kiệt hơi khó hiểu, là đang nói họ sao. Tạo ra? Khôi lỗi? Chủ nhân đang nói họ sao?

Tiểu Siêu cũng vui vẻ hẳn lên, An Lam Nguyệt lại hỏi

"Mà, chúng có thể tăng cấp được không vậy? "

Tiểu Siêu lắc đầu, nói

"Đệ cũng không biết, chỉ đọc cách chế tạo còn phần sau chưa đọc, quyển sách hiện tại đang ở chỗ ca ca rồi"

"Không! "

Một giọng nói vang lên, Hạo Thiên bước ra từ không gian hệ, khuôn mặt điềm tĩnh nói

"Theo như trong sách thì khôi lỗi không thể tăng cấp được, ở định mức cấp nào thì chính là như vậy. Với cả, khôi lỗi chia thành 4 bậc, hạ cấp từ lv 1 đến lv 150, trung cấp từ 151 đến 300, cao cấp từ 301 đến 450 và siêu việt từ 451 cấp trở đi. Đối với khôi lỗi của chúng ta thì nằm ở cao cấp, còn việc lên lv thì ta cũng không chắc nữa, tại vì có một số điều trong này chúng ta áp dụng không thành công, vậy thì việc lên cấp chưa biết được"

An Lam Nguyệt lại hỏi

"Thế khôi lỗi có già đi không? "

Hạo Thiên cũng lắc đầu, nói

"Không! Chỉ chết đi khi hạch tâm, nơi cung cấp sinh lực bị phá hủy, còn không thì chắc chắn sẽ không chết"

An Lam Nguyệt khẽ "ồ" một tiếng, vốn lúc nãy cô có đọc hết đâu, chỉ xem phần nguyên liệu với chế tạo mà thôi. Tiểu Siêu lại hỏi

"Theo đệ nhớ thì hạch tâm đặt đâu cũng được đúng không? "

Hạo Thiên gật đầu, hạch tâm ở đây là nơi cung cấp sinh lực duy trì sự sống của khôi lỗi, còn trái tim mà để khôi lỗi giống người thì nằm ở bên trái giống người vậy. Hạch tâm của khôi lỗi có thể nằm ở đầu, tay, chân, bụng, lưng.... Bất cứ đâu mà người chế tạo muốn, nhưng điều này không nằm trong quyển sách mà Tề Mặc Thiên tiền bối nói. Trong sách, Tề Mặc Thiên tiền bối ghi rằng, hạch tâm bắt buộc phải đặt ngay giữa ngực, nhưng Hạo Thiên đã không làm theo và thử đặt ở nơi khác, còn ở giữa ngực là một hạch tâm rỗng thay thế vị trí trống của hạch tâm thật để đánh lừa kẻ địch và cậu đã thành công mỹ mãn. Từ đó suy ra, một số thứ trong sách không đúng với những gì nó ghi, cũng y như tấm bản đồ của đất nước này vậy, nó hoàn toàn không có khu rừng mà Hạo Thiên đã tìm ra.

Hạo Thiên lại nói,

"Đây là đan dược Tử Kiệt cần, uống vào đi và sau đó ngồi hấp thụ tác dụng của thuốc khoảng 10p là được"

An Lam Nguyệt cầm lấy, đưa cho Tử Kiệt viên đan dược màu nâu mà Hạo Thiên chế tạo. Tử Kiệt nhận lấy, không do dự mà nuốt xuống ngay, lập tức ngồi ngay ngắn lại, bắt đầu hấp thu tác dụng của đan dược.

Cả 3 người Hạo Thiên cùng đứng nhìn, xem xem Tử Kiệt với mái tóc dài sẽ có gương mặt và biểu hiện như thế nào, chắc hẳn sẽ rất thú vị đây!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.